*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chú Lê trả lời ngay: “Là hồn đi mất rồi chứ sao.”
Tôi vẫn thấy khó hiểu: “Thế mà được à? Đang yên lành tại sao linh hồn lại chạy mất?” Chú Lê nói với tôi bằng giọng nặng nề: “Chú còn muốn hỏi cháu đấy
Rốt cuộc các cháu đã xảy ra chuyện gì ở dưới đó? Còn nữa..
cô gái này là ai?” Tôi cười gượng, trả lời chú: “Đây là một chuyện nói ra thì rất dài...”
Tiếp đó, tôi kể lại kỹ càng tỉ mỉ toàn bộ sự việc mình trải qua sau khi xuống hồ trời cho chú Lê, chú ấy nghe xong thì im phăng phắc cả buổi, xem ra chú ấy cũng không mò ra được vì sao Đinh Nhất lại vô3cớ ngất xỉu, còn cái tên từ nghìn năm trước giống Đinh Nhất như đúc kia rốt cuộc là ai?
Tôi thấy chú Lê không tìm được cách ngay, bèn xoay người nói với Bạch Linh Nhi: “Chị gái Bạch à, chẳng lẽ cô không có cách gì chữa được vụ linh hồn chạy trốn này à?” Bạch Linh Nhi ngẫm nghĩ rồi đáp: “Có thể có cách gì được? Trừ việc tìm lại linh hồn chạy trốn trở về thì chẳng còn cách nào khác! Nếu chỉ muốn cho anh ta tỉnh lại thì dùng linh hồn của ai cũng được..
Tôi có thể giúp việc này.” Tôi vội vã lắc đầu: “Thế thì thôi đi! Tôi cần linh hồn của người khác có ích lợi gì đâu!” Lúc này chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852495/chuong-1691.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.