*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nói thế nào nhỉ? Thời trẻ đúng thật là chẳng tốt đẹp gì, là một tên đầu đường xó chợ kiểu làm chẳng bằng ai nhưng ăn thì chẳng ai bằng mình
Tôi nghe cha tôi nói, hồi đó chú thường bị cảnh sát bắt giam, mỗi lần ông nội của tôi đều rất xấu hổ đến đồn cảnh sát đưa chú ra ngoài
Cho đến sau khi ông bà nội xảy ra chuyện, chú mới xem như bớt bớt lại rất nhiều, hiện giờ cuộc sống cũng coi như khá.” Tôi nghĩ bụng, đúng rồi đó! Đổi lấy3cuộc sống yên ổn bằng cái giá là tính mạng của cả nhà, cho dù người thiếu thông minh đến thế nào cũng biết tiếp tục lêu lổng chắc chắn sẽ không có kết quả tốt gì..
Phương Tư Triệu thấy tôi không nói gì nên nghi ngờ hỏi tôi: “Sao? Chú hai tôi có vấn đề gì phải không?”
Tôi cũng không trả lời câu hỏi của anh ta mà hỏi anh ta một vấn đề khác: “Anh biết chỗ nào sau núi có cái hố to không?”
Phương Tự Triệu hơi giật mình: “Sao cậu biết sau núi có một cái hố to? Chỗ đó chỉ có người địa phương chúng tôi mới biết được.”
“Anh biết vị trí cụ thể không?” Tôi ngắt lời Phương Tư Triệu.
Anh ta đáp với vẻ mặt khó0xử: “Khi còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852466/chuong-1662.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.