*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tên hung thủ chắc chắn là kẻ nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người.
Lúc này Phương Tư Triệu lấy một chồng ghế nhựa từ trong nhà ra, nói với vẻ có lỗi: “Mọi người ngồi ngoài sân một lát đã
Trong nhà lâu rồi không có người đến, tôi phải quét dọn sơ một chút...”
Chú Lê vội bảo: “Không cần phiền phức thể đâu, chúng tôi vào xem thử là được.” Phương Tư Triệu xua tay với Chú Lê: “Không sao, mỗi lần tôi tới đều phải quét dọn mà
Nếu không tối nay chắc sẽ không ở được đâu.”
Tôi lập tức nhìn sang Chú Lê và hỏi chú ấy bằng mắt, ý đó là sao? Chẳng lẽ hôm nay chúng tôi còn phải ở lại đây hả? Chú Lê thấy thế thì ra hiệu cho tôi yên tâm đừng nóng, tới đâu hay tới đó
Tôi thật sự3không muốn buổi tối phải ở lại một nơi quỷ quái mà cả sóng di động cũng không có, vì vậy tôi thử hỏi dò Phương Tư Triệu: “Tối hôm nay chúng ta ở lại đây à?”
Phương Tư Triệu áy náy nói: “Thật ra từ đây lên huyện cũng chỉ đi mất bốn mươi phút thôi, nhưng vừa rồi các cậu cũng thấy đó, đường núi rất khó đi, chỉ có thể đi vào ban ngày, buổi tối căn bản không thể đi được
Nếu chúng ta quay về huyện, thứ nhất là rất mất thời gian đi đi về về, thứ hai là tăng độ nguy hiểm khi đi đường.”
Tôi nói với vẻ khó xử: “Nhưng lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852463/chuong-1659.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.