*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chiêu Tài bị tôi hét lên cũng hơi sững sờ, tuy rằng hơi khó chịu nhưng thấy tôi thật sự lo lắng nên chị ấy nhỏ giọng nói: “Không phải chị chỉ đi vệ sinh thôi sao? Có cần giận đến như thế không?” Lúc này một bác sĩ đến thay ca đẩy cửa bước vào, anh ta thấy tôi và Chiêu Tài cùng đến thì cười nói: “Bác sĩ Triệu nhá, hiện giờ đội hình tiếp đón anh tan làm càng lúc càng lớn, trước kia chỉ chị dâu đến đón mà tại sao hiện giờ đến cả em3vợ cũng đến rồi?” Lão Triệu vì hóa giải không khí xấu hổ trước mắt liền nói đùa cùng người này vài câu rồi mới quay đầu nói với chúng tôi: “Mấy đứa ra ngoài trước chờ anh một lát, anh thay quần áo xong rồi đi.” Sau khi ra khỏi bệnh viện, tôi nhìn thoáng qua thời gian rồi nói với lão Triệu: “Trời sắp sáng rồi, hai người đừng về nhà vội mà đi với em một chuyến đến nhà Chú Lê
Xe của anh để Tiểu Viên lái, còn hai người cứ ngồi xe bọn em.” Bầu không khí trên đường về cũng hơi xấu hổ, tôi không biết phải giải thích với bọn họ thế nào về thái độ của mình
Đàm Lỗi thức thời leo lên xe0của lão Triệu để tránh đi bầu không khí xấu hổ này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852431/chuong-1627.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.