Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Không lâu sau đó xe của Bạch Kiện đã dừng phía dưới cây cầu vượt, nơi này có một chiếc cống không lớn lắm, mặc dù mùa này bên trong công cũng không tốt lắm, nhưng so với ngoài đường thì ít nhất nơi này cũng là chỗ có thể che gió che mưa.
Vậy mà lúc tôi vừa tới gần cống thì có một mùi hôi xốc tới, không cần nghĩ liền biết đây là mùi phát ra từ thi thể
Ban đầu chúng tôi còn tưởng thi thể của Lưu Lực An đã mục nát không nhìn ra hình dáng cho nên đồng nghiệp của Bạch Kiện mới ấp úng như vậy..
Dù sao những thương tổn khi thi thể trải qua3hai lần xê dịch sẽ ảnh hưởng rất lớn tới kết quả kiểm tra.
Nhưng khi chúng tôi nhìn thấy thi thể của Lưu Lực An thì đều choáng váng, chỉ thấy đầu của xác chết bị mất đi một nửa xương sọ! Nói cách khác nghĩa là vị trí từ chân mày trở lên đã bị cắt mất!
Ngay cả Bạch Kiện đã có nhiều năm trong nghề khi nhìn thấy thi thể của Lưu Lực An cũng khá giật mình, anh ta không hề bận tâm đến mùi thối gay mũi mà ngồi xổm xuống tỉ mỉ quan sát một lúc lâu
Lúc này pháp y bên cạnh nhỏ giọng nói: “Xương đầu bị cắt vô cùng bằng phẳng, tạm thời chưa0biết dùng thứ gì để cắt, chỗ da đầu tại miệng vết thương không có phản ứng sống, chắc là bị cắt sau khi chết.”
Bạch Kiện nghe thể liền tức giận nói: “Tôi cũng biết là bị cắt sau khi chết, lần trước khi tôi nhìn thấy hắn thì đã là một cỗ thi thể nhưng lúc đó còn chưa bị người ta bổ đầu!”
Tôi và Đinh Nhất cũng kinh ngạc khi nhìn thấy thi thể, không rõ đối phương đánh cắp xương sọ của Lưu Lực An để làm gì..
Cất giữ? Hay chơi Cosplay? Bất cứ cái nào cũng vô cùng kinh hãi.
Mà tôi thấy cách đối phương ra tay vô cùng thành thạo, bộ não trong đầu không hề5bị cắt hỏng mà gần như không hề bị chạm tới..
Nếu như người này không phải bác sĩ hay pháp y vậy thì chứng tỏ hắn thường xuyên cắt đầu cho người chết.
Lúc này tôi nói nhỏ với Bạch Kiện: “Có thể cho tôi vài tấm ảnh chụp hiện trường không, tôi muốn đem về cho Chú Lê nhìn xem đây là tình huống gì...” Bạch Kiện nghe xong gật đầu nhưng sau đó lập tức dặn dò: “Xem xong thì xóa ngay đi nhé!”
“Yên tâm đi! Sẽ không để nó bị phát tán đầu.” Tôi trả lời với vẻ không kiên nhẫn.
Trên đường về mấy người chúng tôi đều lặng im không nói gì, đầu óc mọi người đều nghĩ4về phần xương sọ không biết tung tích của Lưu Lực An, ai ở đây cũng đều là lần đầu gặp được trường hợp trước tiên đánh cắp thi thể sau đó lại trộm đi xương sọ như thế này.
Một lát sau tôi mới nhẹ nhàng nói: “Đối phương trộm thi thể chắc chắn là để lấy đi xương sọ của Lưu Lực An...” Bạch Kiện nghe thể hoang mang hỏi: “Nhưng đối phương làm sao có thể thần không biết quỷ không hay trộm đi thi thể từ trong tay cảnh sát?”
Tối nghe xong lắc đầu nói: “Ui chà..
Đến lúc này thì điều trước tiên anh đừng nghĩ đến đối phương làm thế nào trộm đi thi thể mà hãy9suy nghĩ về cái xương sọ không cánh mà bay kia kìa!”
Bạch Kiện nghe xong thấy có lý, gật đầu nói: “Đúng thật là phải tìm được khối xương sọ đó, cũng may bây giờ thi thể đã tìm được nên anh cũng có cái mà bàn giao với cấp trên.” Đinh Nhất nãy giờ không nói gì bỗng lên tiếng đầy ẩn ý: “Cả nhà Lưu Lực An đều chết..
Liệu có liên quan gì tới chuyện này không?” Nghe anh ta nói thế, trong lòng tôi thấy căng thẳng: “Không thể nào? Tôi vừa mới nhìn ký ức tàn hồn của Lưu Lực An cũng gần giống với Vương Na, thật sự do hắn bị bệnh trầm cảm nên sinh ra cảm xúc cực kỳ bi quan chán đời, lúc này mới kéo theo cả nhà cùng chết.”
“Vậy cậu có nhìn thấy gì ở góc phòng bếp trong ký ức của hắn không?” Đinh Nhất hỏi ngược lại.
Nghe anh ta nhắc nhở như vậy tôi bỗng nhiên thấy “hồi hộp” trong lòng, chuyện này có gì đó không đúng vì trong trí nhớ của Lưu Lực An hay Vương Na..
Đều không nhìn thấy vật đó xuất hiện
Những vật kia xác thực đã từng đặt trên vị trí đó, nếu như cả nhà Lưu Lực An đều làm như không thấy vậy thì chỉ có thể nói rõ một điều là trí nhớ của bọn họ xuất hiện sai lầm..
Sau khi trở về nhà Chú Lê, tôi liền cho chú xem những hình ảnh mà Bạch Kiện gửi cho tôi..
Vậy mà sau khi nhìn xong Chú Lê lập tức trầm giọng nói: “Tình huống này không tốt đâu!”
Tôi nghe chú nói mà cứ như chưa nói, bèn vội truy hỏi: “Cụ thể thì không tốt ở đâu ạ?” Chú Lê không trả lời ngay mà cầm điện thoại di động của tôi xem đi xem lại mấy góc chụp khác nhau..
Mất một lúc lâu sau chú mới bảo: “Trước đây chú đã từng nghe sư phụ nói qua, Mật tông có một loại pháp khí gọi là bát sọ người Kapala, nó được tạo ra từ xương đỉnh đầu của con người
Theo ảnh chụp của thằng xui xẻo này chỉ sợ đã bị người lấy xương đầu đi làm bát.” Tôi nghe mà cảm thấy buồn nôn..
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.