*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tôi nghĩ, bản thân họ khổ sở nuôi lớn con trai, sao có thể ngờ sau khi cậu ta tốt nghiệp đại học, chỉ bởi vì chút hiềm khích với cha mẹ mà mấy năm tết đến cũng không liên lạc gì về với gia đình được chứ?
Xem ra cha mẹ Viên Lãng là đầu mối không có giá trị, nhưng tôi tin hồn phách Viên Lãng sẽ không vô duyên vô cớ mà nương nhờ vào khối ngọc trang trí kia, nhất định là có nguyên nhân gì đó... Hơn nữa3nguyên nhân này có liên quan đến cái chết của cậu ta.
Dựa theo như lời ông chủ Lan nói, núi ngọc này vẫn bày ở trong nhà vợ lớn của ông ta, nhưng bởi vì chuyện gì mà dời tới nhà vợ bé chứ? Cho dù kẻ ngu cũng biết giá trị thứ này không nhỏ, theo lý mà nói vợ cả của ông chủ Lan sẽ không đồng ý cho ông ta đem đồ này cho bà hai.
Nghĩ vậy tôi xui Chú Lê liên lạc với ông chủ Lan, hỏi ông ta sao đang bày khối núi ngọc này ở bên kia, tự nhiên lại muốn dọn nó đến đây? Ông chủ Lan nghe Chú Lê hỏi thì hơi lúng túng, thật ra thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852412/chuong-1608.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.