*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tôi lập tức bị nghẹn họng bởi câu nói này, nhưng lại không tìm ra được từ nào để phản bác, cuối cùng đành ngượng ngùng bảo: “Không phải anh mất trí nhớ à? Sao còn biết Thành Cát Tư Hãn?” Đinh Nhất nghe tôi nói vậy thì nhún vai: “Nhìn thấy trên tivi...” Tối ngẫm thấy cũng đúng, lại thử hỏi tiếp: “Anh thật sự không nhớ tí gì những chuyện trước đây của mình à?”
Đinh Nhất nghĩ một hồi rồi thành thật trả lời: “Những chuyện từ sau khi gặp sư phụ thì tôi đều nhớ, nhưng trước đó..
hoàn toàn trống rỗng.” Tôi biết Đinh Nhất không nói dối, xem ra anh ta không hề có2ấn tượng gì về Vũ An Hầu
Thật ra không thể trách anh ta, vì nếu như đó thực sự là trí nhớ của kiếp trước, thì làm sao Đinh Nhất có thể nhớ được cơ chứ? Giống như tôi nghi ngờ Quân thượng chính là kiếp trước của mình, kể cả đời trước của tôi là một gã gọi là “Quân thượng” thì bây giờ chẳng phải cũng chẳng nhớ cái rắm gì hay sao? Lần và nguyên thần đó, mà Chức Nương từng gọi tôi là Quân thượng, có lẽ..
Lão Hắc và lão Bạch có thể biết chút gì chăng?
Nghĩ tới đây tôi bèn quay đầu nói với Đinh Nhất: “Tôi muốn gọi lão Hắc và lão Bạch đến để hỏi bọn họ một chút...”
Sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852368/chuong-1564.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.