*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lão Triệu cũng không có cách nào, đành đưa ra ý kiến nghỉ ngơi tại chỗ, đồng thời để Mao Khả Ngọc nghĩ cách giải quyết vấn đề thực phẩm.
Mao Khả Ngọc nhìn sắc trời, biết không thể đi tiếp nên cho tất cả mọi người nghỉ ngơi tại chỗ, sau đó hắn dẫn theo sáu bảy người đi về khu rừng ở phía Bắc.
Trong lúc chúng tôi chưa hiểu đám Mao Khả Ngọc đi đâu, thì A Linh ở lại phụ trách chúng tôi tỏ vẻ đắc ý, nói: “Sư phụ tôi đưa bọn họ đi săn thú!” Tôi cũng không tin lắm: “Giữa mùa đông có chỗ nào mà săn được! Hơn nữa, chúng ta đi cả ngày đường2đến sóc cũng không thấy con nào, sư phụ của cô định săn thứ gì chứ?”
A Linh hừ một cái: “Dù sao cứ săn được là được, cam đoan sẽ không để các người ăn đói mặc rách!” Nghe giọng điệu A Linh tin tưởng đến thế, tôi cảm thấy cô ta có phải quá tự tin về sư phụ của mình không? Kết quả thực sự không ngờ, đám Mao Khả Ngọc lại bắt được một con vật không rõ là con gì, nhưng trông khá giống dê...
Kinh nghiệm sinh tồn nơi hoang dã của những người này quả là không khoác lác, mấy người bọn họ không chỉ bắt được con mồi, còn không biết kéo từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852300/chuong-1496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.