*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đối với tao mà nói, A Linh chẳng qua chỉ là một cô bé, sao tao có thể có suy nghĩ gì khác với cô ta chứ? Đừng dời đề tài đi, anh rể của tạo đầu? Bây giờ bọn tao cũng đã tới, khi nào các người thả anh ấy về nước?”
Đầu tiên Mao Khả Ngọc cười, sau đó búng tay với phục vụ, gọi cho tôi một ly cà phê rồi nói: “Hôm nay chúng ta có thể ngồi cùng nhau không dễ dàng, mày muốn biết những gì có thể hỏi tao
Tao nhất định sẽ biết gì nói nấy, không hề giấu giếm...” Tôi hơi mất kiên2nhẫn: “Mày vẫn chưa trả lời vấn đề tao vừa hỏi
Anh rể của tao đâu? Bây giờ anh ấy ở chỗ nào?” Mao Khả Ngọc suy nghĩ rồi nói: “Anh ta ở một nơi rất an toàn..
A Linh đang ở cùng anh ta.” Tôi nghe hắn nói mà chẳng khác nào không nói, xem ra khi “mục đích” của hắn chưa đạt được thì sẽ không nói ra lão Triệu ở chỗ nào
Vì thế tôi lại thay đổi một vấn đề khác: “Vậy lần này chúng mày bắt tao ra nước ngoài là muốn tao giúp chúng mày làm gì? Chuyện này có thể nói chứ?” Mao Khả Ngọc uống một ngụm cà phê rồi đáp: “Đương nhiên, vấn đề này tạo chắc chắn sẽ giải thích rõ ràng với mày
Nhưng tại9sao mày không hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852285/chuong-1481.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.