*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đừng nói là tập đoàn Thái Long, ngay cả Mao Khả Ngọc chỉ sợ cũng sẽ không chịu để yên
Vì phòng ngừa tôi lại trúng bẫy lần nữa, Chú Lê “ra lệnh cưỡng chế” tôi và Đinh Nhất dắt cả Kim Bảo đến nhà chú ở lần nữa
Thoáng cái, căn nhà nhỏ của chú lập tức trở nên náo nhiệt, đặc biệt là Kim Bảo cùng Tiểu Hắc, chúng nó một con truy đuổi nhiệt tình như lửa, một con trốn tránh lạnh lùng như băng, khiến cho trong sân luôn có hai luồng điện một đen một vàng loảng xoảng chạy khắp nơi.
Từ sau khi Đàm Lỗi biết chuyện của tôi thì nhìn tôi vô cùng sùng bái: “Anh2Trương trâu bò thật! Không ngờ anh còn có hai nhân cách!”
Tôi tỏ vẻ khó chịu: “Ngừng ngay! Hai nhân cách cái gì? Cái gã kia nhiều nhất chỉ được coi là một kẻ sống nhờ, sớm muộn gì cũng có ngày anh nghĩ cách đuổi gã đi!! Anh cảnh cáo cậu nhé, về sau lỡ như có cơ hội gặp gã thì trốn cho xa! Gã chính là kẻ giết người không chớp mắt.” Đàm Lỗi nghe vậy chỉ hậm hực, không nói nữa
Nhưng từ vẻ mặt của cậu ta, tôi không khó nhìn ra dường như cậu ta không tin lời tối lắm, thậm chí còn có vẻ hơi chờ mong có thể gặp mặt cái “tôi” kia của tôi một lần
Những ngày ở cùng nhau9rất vui, làm tôi lại có cảm giác như trở về nhà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852260/chuong-1456.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.