*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hiệu trưởng Vương nghe thể không dám bỏ bê, còn có ý điều một thầy giáo giám sát toàn bộ quá trình sau đó cất cả khối đá vào một chiếc túi nilon
Sau khi chúng tôi quay về, Chú Lê lấy la bàn ra cẩn thận kiểm tra túi nilon, lúc xác định âm hồn Trịnh Tú Vân thực sự ở bên trong, bèn sai Đàm Lỗi trước tiên nâng chiếc túi vào xe chúng tôi
Trước khi đi, hiệu trưởng Vương bí mật đưa cho Chú Lê một phong bì khá lớn, nhìn qua chắc phải một2vạn đồng, xem ra hiệu trưởng Vương rất biết giá thị trường, chắc do trước đó đã sai người tìm hiểu
Trên đường về mấy người chúng tôi luôn không nhịn được mà nhìn chiếc túi phía sau, bởi vì chúng tôi biết Trịnh Tú Vấn ở chỗ này
Đây cũng là lần đầu tiên bà ta được ra ngoài sau khi bị nhốt, không biết Trịnh Tú Vân có tò mò muốn biết thế giới hiện giờ trông thế nào không..
Lúc chúng tôi về tới nhà thì trời đã tối, tối nhanh chóng gọi cho Triệu Tinh Vũ, hỏi anh ta tình hình mấy ngày qua của Lưu Duệ thế nào? Sau đó anh ta nói với tôi: “Mấy hôm nay Lưu Duệ rất bình tĩnh, vẫn ăn uống bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852254/chuong-1450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.