*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tôi nghe thì hiểu Chú Lê muốn nói gì, bèn cười nói: “Được, vậy ngày mai chúng ta cùng đi nhìn mặt ông Viễn Quang lần cuối!” Hiện giờ cũng chỉ có thể ra tay với trí nhớ tàn hồn của Lam Viễn Quang, bởi di thể Lưu Hải Phúc đã bị hỏa táng từ lâu, không thể nào tìm trí nhớ tàn hồn ông ta được nữa, Sáng hôm sau, Chú Lê dần theo tôi và Đinh Nhất đến tham dự lễ tang của Lam Viễn2Quang
Lúc chúng tôi đến thì người chủ trì tang lễ đã niệm xong điếu văn, chờ một lát là đến bước cuối cùng, chính là các biệt di thể người quá cố
Khi tôi đi tới trước di thể Lam Viễn Quang thì thấy ông già này mặt xám xanh nằm trong quan tài mặt thủy tinh, mặc dù trên người được phủ đầy hoa tươi, nhưng vẫn không thể che giấu được sự không cam lòng trước khi chết
Cuộc đời Lam Viễn Quang cũng là một truyền kỳ, thời thiếu niên có tham vọng, thời trung niên thất vọng, trong vài chục năm cuối cùng của cuộc đời lại công thành danh toại, nếu như không phải nhất thời tham tiền mà giúp Lưu Hải Phúc, chắc chắn ông ta có9thể sống thêm vài năm.
Đương nhiên tôi chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852248/chuong-1444.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.