*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nói chuyện phiếm mấy câu với anh ta, tôi mới cảm thấy đỡ lạnh, nói thật, lúc vừa xuống xe tôi có cảm giác toàn thân bị đông cứng từ đầu đến chân, mặc dù trên người tôi đã mặc quần áo lông mùa đông,2xem ra thể chất của tôi ngày càng sa sút!
Nhìn sang Đinh Nhất, trên người cũng không mặc bao nhiêu đồ, lại có dáng vẻ không sao cả, thật không ngờ anh ta có thể chất kháng lạnh?! Mà Bực mình hơn nữa, là anh ta thấy tôi lạnh co ro, còn nhíu mày hỏi: “Có lạnh như vậy
sao?”
Tôi khóc không ra nước mắt nói: “Có...”
May mà sau đó chúng tôi phải leo núi tìm kiếm, nên dần dần toàn thân cũng ấm áp hơn
Xem ra tối đúng là phải tăng cường vận động, sau này phải thường xuyên đưa Kim Bảo đi dạo mới được!
Đinh Nhất thấy tôi vừa đi vừa cúi đầu, thì đi đến cạnh hỏi: “Còn lạnh không? Nếu không thì cậu mặc áo khoác của9tôi nữa đi?”
Tối khoát tay: “Không cần..
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852242/chuong-1438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.