“Sau đó thì sao? Chú không giúp ông ta nghĩ thêm cách khác sao?” Tôi hỏi.
Chú Lê lắc đầu: “Tuổi thọ của con người đều do trời định, há có thể tùy tiện sửa đổi bằng sức2người? Loại chuyện này cũng chỉ có chú họ cháu dám làm, chứ không có bản lĩnh như ống ấy, hơn nữa chủ còn muốn sống lâu thêm mấy năm cơ.” Tôi gật gù đáp: “Xem ra9chắc là không mượn thành công rồi! Bằng không cũng sẽ không phải chết.” Chú Lê lại hừ lạnh: “Không, tuy rằng ông ta không thành công ở chỗ chủ, nhưng chắc đã mượn được từ chỗ6người khác
Nếu không năm kia ông ta đã chết rồi, sao tới giờ mới qua đời chứ?” Tôi buồn bực nói: “Lẽ nào ông ta nỡ mượn tuổi thọ của chính con trai mình ư?”
Chú Lê lắc0đầu một cách bất đắc dĩ: “Ông ta không nỡ mượn của con trai mình, nhưng mà ông ta lại hi vọng chú mượn từ người khác...”
“Hả? Vậy ông ta cũng quá thiếu đạo đức rồi!” Tôi7kinh ngạc.
Chú Lê gật đầu rồi tiếp tục nói với tôi: “Đây cũng không chỉ đơn giản là thiếu đạo đức đầu, đây là hai tính mạng của người ta, sao chú có thể giúp ông ta được? Thật ra trước kia Lưu Hải Phúc là khách hàng cũ của chú
Mỗi năm, tập đoàn Hải Phúc của ông ta đều sẽ tìm chú để bố trí phong thuỷ
Nhưng từ sau năm chủ từ chối ông ta, ông ta không còn tới tìm chủ nữa.” Tôi cực kì tò mò hỏi: “Vậy ông ta mượn thọ của ai ạ?” Chú Lê lắc đầu trả lời: “Không rõ lắm, có điều thời nay có tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852235/chuong-1431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.