*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nếu chỉ là mấy âm hồn bình thường, để Chú Lê siêu độ là không có việc gì nữa
Ông chủ Từ nhát gan, tất nhiên sẽ không đi cùng chúng tôi, về phần trợ lý Ngũ..
Mặc dù trong lòng cậu ta sợ đấy, nhưng chỉ có thể buộc phải đi, ai bảo đều làm công cho người ta chứ? Diện tích của miếng đất kia không được tính là lớn, khu vực chuẩn bị xây dựng cũng đã được san bằng, bên cạnh có một cánh rừng tùng rất cổ xưa, cho nên được để lại nhằm lưu giữ cảnh quan
Ông chủ Từ còn mời người thiết kế một cái đình hóng gió cố kính ở trong đó.
Khi mấy người chúng tôi đến đây, sắc trời đã tối mịt
Tuy trên2trời đầy sao, những khu vực này lại tối tăm, chỉ có thể lờ mờ nhìn thấy mảnh rừng cây kia bị gió thổi đong đưa qua lại.
Lúc ấy tuy chúng tôi đều mặc áo khoác quân sự mà Tiểu Ngũ tìm tạm được, nhưng bị gió Tây Bắc thổi qua vẫn cảm thấy cả người rét căm căm, Lúc trước hai đội thi công đến nơi đã dựng xong nhà thép tạm thời làm ký túc xá, vì thế chúng tôi bèn vào trong ký túc xá của công nhân trước để nghỉ ngơi chốc lát, xem thử qua nửa đêm sẽ có tình hình gì...
Ai ngờ mới vừa đi vào thì lông mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852226/chuong-1422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.