*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Để không khiến Vạn Anh e ngại, chúng tôi tự xưng là bạn của Sở Kim Huy trong thành phố, sau khi biết chuyện của ông ta thì rất bàng hoàng, nên muốn đến nhà hỏi thăm..
Hơn nữa trước đó cũng nghe ông ta nói ông cụ trong nhà bị bệnh, không biết bây giờ thế nào rồi?
Vạn Anh nghe xong vừa khóc vừa nói, sau khi chồng bà ấy qua đời được mấy ngày, do quá đau thương cha chồng bà ấy cũng ra đi, nhà bọn họ coi như tan nát chỉ trong vài ngày ngắn ngủi...
Điều khiển người nhà họ khó chấp nhận nữa là, sau vụ tai nạn, nửa năm tiền lương2mà sử Kim Huy đã tạm ứng lúc xin nghỉ không thấy đâu nữa! Khi cảnh sát giao thông đến nơi đã không thấy số tiền kia, cho nên không ai biết số tiền đó bị mất trong vụ tai nạn, hay Sử Kim Huy để ở nơi khác! Có điều theo người nhà họ nghĩ, ông ta đã tạm ứng tiền lương tức là có ý mang tiền về để chữa bệnh cho cha, nên tiền đó chắc chắn ông ta mang theo người..
Nhưng khi người nhà Sử Kim Huy đến nhận xác ông ta, đừng nói là số tiền kia, ngay đến giấy tờ tùy thân cũng không có gì cả! Tôi liền hỏi Vạn Anh: “Ở hiện trường không có camera giám sát sao?” Vạn Anh8cũng bất lực: “Vốn dĩ là có, nhưng đã bị ai đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852213/chuong-1409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.