*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cuối cùng tòa soạn trao cho Lương Siêu danh hiệu hi sinh và nhiệm vụ, cũng coi như cho Khâu Bình một sự công bằng.
Mặc dù lần này chúng tôi làm một vụ lỗ vốn, nhưng tôi và chú Lê đều cảm thấy trong lòng rất thoải mái, suy cho cùng không phải mọi việc đều lấy ích lợi làm đầu
Đương nhiên, những lời thế này tự tôi nghĩ trong bụng thôi thì được, nếu không chú Lê2lại chua ngoa bảo tôi là triệu phú, chẳng thiếu tiền!
Nói ra cũng lạ, trước đây lúc tiến trong tài khoản không nhiều lắm, lúc nào tôi cũng muốn mua nhà, nhưng bây giờ thực sự có tiền rồi lại cảm thấy mua nhiều nhà như vậy chẳng có ý nghĩa! Hơn nữa, tuy mua nhà ma rẻ thật, nhưng cũng không thể như cải trắng bảo mua là mua! Trên thực tế, người bình thường sinh sống không cần nhiều tiền, đủ tiêu là được, cũng không cần nhà quá lớn, đủ ở là được..
Thời gian khá dài không gặp đám Bạch Kiện, vì vậy buổi tối tôi gọi nhóm Bạch Kiện, Viên Mục Dã, Triệu Tinh Vũ cùng nhau tụ tập..
Cũng khó có khi họ đều8không phải trực, cho nên chúng tôi đến một quán ăn mới mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852204/chuong-1400.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.