*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thật ra, ngay từ đầu Đinh Nhất đã phát hiện ra chiếc thuyền đó có điểm kỳ lạ, nên vẫn luôn nhìn chăm chăm vào nó, đến tận khi tôi hỏi thì anh ta mới từ tốn nói: “Vừa rồi chiếc thuyền kia bị nổ, bây giờ đang chìm xuống...”
“Cái gì!” Mắt tôi trợn lên ngạc nhiên, nhất thời mất khống chế lao về hướng biển mấy bước, nhưng bị Đinh Nhất kéo lại nói: “Cậu định làm gì?”
“Đi cứu cô ta!” Tôi lo lắng nói. Đinh Nhất kiên quyết nhìn tôi lắc đầu: “Quá xa, cho dù cậu bơi tốt thế nào, đến lúc cậu đến được đó thì người cũng chết rồi,2huống chi cậu còn là con vịt cạn.”
Nhưng tôi hất tay anh ta ra: “Vậy cũng không thể trơ mắt nhìn cô ta chết như vậy!” Lúc đó tôi như người mất trí, nói xong lại muốn chạy ra biển, may mà Đinh Nhất nhanh tay kéo tôi lại: “Cậu tỉnh táo lại trước đi, chiếc thuyền đó bị nổ rồi mới chìm, cậu cảm thấy Hàn Cẩn có thể sống sót sao?”
Tôi sững người, cơ thể lập tức căng cứng như rơi vào trong nước biển lạnh lẽo... Hàn Cân đang bị thương, thuyền bị nổ rồi chìm xuống nước, chuyện sau nguy hiểm hơn chuyện trước, cho dù cô ta có là con gián đánh không chết, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852183/chuong-1379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.