*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhưng khi chúng tôi đến khu vực đó, đi quanh mấy vòng vẫn không thấy Hàn Cẩn đầu, hơn nữa tôi có thể chắc chắn cô ta không ở quanh đây, vì Kim Bảo không hề có phản ứng gì. Đúng lúc tôi tưởng rằng Hàn Cẩn sẽ không xuất hiện, thì đột nhiên Kim Bảo trở nên hưng phấn, tôi lập tức biết là Hàn Cân đến rồi. Thế nên tôi ôm theo Kim Bảo chạy đến trong ngõ nhỏ hôm qua, quả nhiên thấy Hàn Cân đứng sau cột đèn...
“Mang theo đồ đến chứ?” Hàn Cẩn2thì thầm. Tôi gật đầu, sau đó đem bọc nhỏ đựng đồ cho Hàn Cẩn: “Cô xem đi, mọi thứ đều ở đây, bây giờ tôi trả lại nó cho cô, sau này có một mình... cẩn thận một chút.”
Sau khi nhận đồ, Hàn Cẩn hơi do dự, cuối cùng vẫn mở ra nhìn một chút: “Đúng, đây chính là đồ lúc trước tôi bảo A Vĩ giao cho anh... nội dung trong USB anh đã xem rồi à?” Tôi lắc đầu: “Không, tôi không có hứng thú với bí mật của tập đoàn Thái Long.” “Vậy thì tốt, không biết gì là tốt nhất, tránh dẫn tai họa đến...” Hàn Cẩn chậm rãi nói. Tôi vừa cười vừa nói: “Đương nhiên, nên tôi chẳng tò mò gì với nội dung bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852181/chuong-1377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.