*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Không ngờ Bạch Kiện lại nói: “Không sao, hai người đến đây đi, hôm nay bọn anh có món thịt dê kho tàu, gọi thêm hai phần cho các cậu.” Nghe anh ta vội vàng như thể tôi cũng không phản đối, tôi bảo Đinh Nhất lái xe đến đó... Lúc chúng tôi đến nơi, thấy Bạch Kiện và mấy đồng nghiệp vẫn chưa ăn, đang chờ chúng tôi đến. Mặc dù chỉ là bữa ăn trong lúc làm việc, nhưng để nhiều người phải chờ mình như vậy cũng hơi ngại, tôi cười2và nói với Bạch Kiện: “Các anh không ăn trước đi! Mọi người đều chờ làm bọn tôi ngại quá!”
Bạch Kiện cười mắng: “Cậu bớt tự cho mình quan trọng đi được không? Bọn anh vì bản án không có đầu mối nên ăn không ngon thôi...” Tôi mở một phần cơm nhìn qua, đúng là có thịt dê kho tàu! Đúng lúc chúng tôi đều đói, nên chào hỏi qua mọi người rồi vội vàng ăn, cho dù vụ án không có đầu mối cũng không thể để bụng đói mà làm việc được chứ?
Mấy người đồng nghiệp của Bạch Kiện thấy chúng tôi bắt đầu ăn, ngồi nhìn thì không tiện, nên cũng mở hộp cơm ra ăn. Tôi vừa ăn vừa hỏi Bạch Kiện:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852153/chuong-1349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.