*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tôi nghiệm mặt nói: “Cô thế này là thích cậu ta ư? Đây chỉ là cô muốn chiếm hữu cậu ta! Thực sự thích một người là từ tận đáy lòng hi vọng người ấy tốt mới đúng! Cô có biết nếu còn tiếp tục như vậy, dương khí của cậu ta sẽ bị cô hút sạch, đến lúc đó sức khỏe cậu ta sẽ càng ngày càng kém, đến cuối cùng cơ thể khô kiệt mà chết.”
Chú Lê nói nhỏ bên tai tôi: “Cái này cháu cũng biết à?” Tôi nghĩ bụng biết cái gì chứ? Tôi chỉ tiện mồm nói nhăng nói cuội hù dọa con bé này thôi! Đương nhiên bây giờ tôi vẫn phải tiếp tục giả vờ.2Vì vậy tôi lạnh lùng nói với cô ta: “Cô có biết xác của mình hiện giờ ở chỗ nào không?” Tiểu Ngải lắc đầu: “Không biết, tôi chỉ biết là chỗ đó rất tốt, tiếng gió rất lớn... Đôi khi có thể nghe được trên đầu có từng chiếc xe lái ngang qua.” Tôi nghe cô ta nói nhiều như vậy nhưng vẫn không biết đây là chỗ nào. Thượng Hải rộng như vậy, tôi đi đâu tìm một chỗ vừa tối, vừa gió lớn, trên đầu lại nhiều xe đi lại chứ? Xem ra muốn biết chỗ Tiểu Ngải bị vứt xác từ miệng cô ta quá khó khăn. Vì vậy tôi đành hỏi cô ta một vấn đề khác: “Cô có ấn tượng gì về cái chết của mình không?” Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852148/chuong-1344.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.