*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mặc dù nói tình cổ này tra tấn tôi đau đến không muốn sống, nhưng nếu như hôm nay tôi vì mạng sống mà giải tình cổ, vậy sau này có vì cái chết của Ngô An Ni mà tự trách cả đời hay không? Độc tình còn có biện pháp, nhưng nếu vì cô ta chết mà sinh lòng áy náy cùng tự trách thì cả đời cũng không giải được... Cuối cùng tôi chậm rãi ngẩng đầu nhìn mọi người, phát2hiện trừ lão già Bùi Tông Lâm, thì những người còn lại đều hi vọng tôi có thể giải cổ độc này. Tôi biết bọn họ cũng chỉ là muốn tốt cho mình, thế là tôi cười nhạt và nói: “Được rồi... Cổ độc này tôi không giải nữa.” Chú họ nghe thể thì sầm mặt xuống, nhưng chú ấy giống như đã sớm đoán được kết quả, chỉ thấy chủ bất đắc dĩ lắc đầu và nói với chú Lê: “Tôi đã nói đừng cho nó biết, nếu không chắc chắn nó sẽ không chịu giải!”
Khuôn mặt Đinh Nhất trong nháy mắt trở nên sầm sì, không nói lời nào mà đi ra ngoài. Chú Lê nghe thế thì cau có quay ra nói với Bùi Tông Lâm: “Sư thúc, rốt cuộc ngài có muốn7giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852099/chuong-1295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.