Hành trình ngày mai cũng không có gì đặc biệt, chỉ đi một lượt các điểm nổi tiếng của khu thắng cảnh núi Thanh Long. Tôi cũng không ngờ, một đám sinh viên đại học như họ lại chơi thuần túy quy củ như vậy. May mà tối ngày mai chúng tôi có thể cắm trại ngủ qua đêm trên một địa điểm chỉ định trong núi.
Nói thật, nếu không phải là vì ở cùng2An Ni, tôi thật sự chẳng cảm thấy hứng thú gì đối với việc dã ngoại qua đêm, rốt cuộc tôi đã sớm không còn là cậu nhóc vắt mũi chưa sạch chưa từng trải việc đời. Nếu có thể chọn lựa, tôi thà rằng về khách sạn ngủ giường rộng gối êm. Lúc ngủ đến nửa đêm, tôi bò dậy đi vệ sinh. Tính toán thời gian, giờ này chắc Đinh Nhất đã ra7cửa rồi, vì thế tôi gửi cho anh ta một tin nhắn: “Xuất phát chưa?”
Vài giây sau, Đinh Nhất trả lời: “Đã xuất phát rồi...”
Tôi nhắn lại một câu: “Ừ, lái xe đêm chú ý an toàn”
Biết họ đã xuất phát đi đến đây, lòng tôi lập tức cảm thấy vững vàng hơn rất nhiều. Thật ra trở lại núi Thanh Long, tôi ít nhiều vẫn hơi e sợ, rốt cuộc trải nghiệm lần trước1ở chỗ này thật sự rất không thoải mái. Có điều lần này thật ra có một điểm đáng được ăn mừng, đó chính là nếu tôi lại bị thương sẽ không sợ không có bác sĩ, bởi vì cả xe trừ tài xế và tôi ra, tất cả đều là một nửa bác sĩ.
Khi đi ra khỏi nhà vệ sinh, tôi thấy Kim Thiệu Phong cũng ngồi dậy, đoán là cậu ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852070/chuong-1266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.