*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khi hai người quen đã ra ngoài, người nam chính đột nhiên trở nên câu nệ hơn... Bây giờ tôi càng thêm khẳng định, người này là người có tính cách hướng nội, mà không phải là cố ý giả bộ khiêm tốn, kính cẩn. “Anh có thể thử nhớ lại tình huống lúc đó được không?” Tôi tận lực giữ giọng thật ôn hòa với anh ta.
Người diễn vai nam chính như bị tôi mang về cảnh tượng lúc đó, chỉ thấy anh ta khẽ nhíu mày, trong mắt toát lên vẻ sợ hãi khó tả. Tôi có thể nhìn2ra, anh ta đúng là rất sợ, vì vậy bèn vội vàng nói: “Anh không cần quá khẩn trương, bây giờ chỗ này rất an toàn, anh có thể đem sự sợ hãi trong lòng nói ra, bởi vì có loại sợ hãi anh càng trốn tránh thì tình trạng càng nghiêm trọng, không bằng cứ thoải mái nói ra, như vậy ngược lại sẽ tốt hơn...”
Anh ta khẽ gật đầu, sau đó lúng túng hỏi tôi: “Đàn ông đàn ang mà sợ ma có phải rất mất mặt không?”
“Chuyện này có gì mà mất mặt? Sợ hãi là phản ứng bản năng của con người, bất kỳ ai cũng sẽ sợ một thứ nhất định, mà mỗi người lại sợ những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852044/chuong-1240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.