*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tôi thở dài nói: “Vô ích, không điều tra ra được gì đâu...”
Nghe vậy, sắc mặt Bạch Kiện thay đổi: “Vậy cậu nói thử xem tại sao bọn họ không điều tra ra được? Người anh em, anh đã nhìn thằng bé Lý Kiển kia lớn lên, tuy anh không biết rốt cuộc là bởi vì cái gì mà nó bị người ta trả thù, nhưng mà người đột nhiên chết đi như vậy, đừng nói cha mẹ nó, đến2anh cũng khó chấp nhận nổi.” Tôi thầm cười lạnh, tuy rằng bọn Lý Kiến vẫn là trẻ con trong mắt Bạch Kiện, nhưng mà anh ta lại không biết trong lòng những đứa trẻ đó đã ăn sâu bao nhiêu điều ác... Có lẽ bọn chúng không ác một cách phức tạp như thế giới của người lớn, nhưng nguồn gốc tội lỗi từ tận trong xương của chúng thậm chí còn rét lạnh hơn.
Bạch Kiện thấy tôi chỉ nhìn anh ta mà không nói lời nào, thì thở dài và hỏi: “Sao thế? Bây giờ đến cả anh mà cậu cũng không thể tin sao?”
Tôi lắc đầu, nhưng trong lòng vẫn thấy hơi do dự. Không phải tôi sợ nói ra toàn bộ sự việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852000/chuong-1196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.