*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tôi trả ảnh lại cho hai người cảnh sát, sau đó thành thật nói: “Gần như tất cả bọn họ tôi đều không có ấn tượng gì, chỉ có người đàn ông ở tấm hình thứ ba hình như tôi đã nhìn thấy trước khi hôn mê.”
Nghe tôi nói xong, dường như họ vẫn chưa có được câu trả lời hài lòng,2vì vậy họ truy hỏi tôi: “Anh chắc chắn chưa từng thấy qua bọn họ?”
Tôi lắc đầu, nói rất chắc chắn: “Khẳng định là không! Đúng rồi, các anh có thể liên hệ giúp tôi hai người bạn, qua bọn họ, các anh có thể biết, tôi vừa mới đến đây mấy ngày trước khi xảy ra chuyện thôi.”
Nhưng kì lạ là hai người cảnh sát không nhận lời tra rõ giúp tôi, mà chuyển hướng cuộc trò chuyện: “Sau đó thì sao? Anh bị đánh trúng đầu nên chuyện sau đó không còn nhớ nữa à?”.
Tôi mờ mịt lắc đầu, nhưng trong lòng thầm mắng mẹ nó chứ, ông đây bị người ta đánh sau gáy thì làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/851972/chuong-1168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.