*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nghe tôi nói thế, người nọ từ từ bước ra khỏi bóng tối và bước về phía tối đẩy bị thương... Vừa nhìn thấy anh ta, lòng tôi lạnh run, anh ta mặc một bộ quần áo trắng đội mũ trắng, nhưng bộ quần áo trên người anh ta đã bị nhiễm đầy máu từ lâu.
Tôi giật mình hỏi: “Anh? Cũng là người của thôn Bao Gia ư?”
Người nọ gật đầu và nói với vẻ căm hận: “Ngày đó, sau khi tàn sát hết mấy chục nghìn tính mạng của thôn Bao Gia chúng tôi, những kẻ tóc dài kia2vẫn không chịu bỏ qua, hạ lệnh cho dân chúng ở gần đây không được đến nhặt xác, chúng muốn chúng tôi phơi thấy một năm mới giải được hận. Thế là hơn mười nghìn bộ hài cốt của thôn dân không được ai thu lượm, nhận hết dãi nắng dầm mưa khổ sở. Cho đến một năm sau, tất cả đều biến thành những chồng xương trắng...”
Tôi nghi ngờ: “Nhưng tôi vẫn không hiểu, cho dù lúc ấy không ai dám thu lượm xác các anh, nhưng một năm sau đó thì sao? Phải có ai đó đi chọn những bộ hài cốt này chứ?”
“Hoàn toàn chính xác, một năm sau có hai người tốt bụng, biết tình huống của thôn Bao Gia chúng tôi, nên họ đã an táng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/851965/chuong-1161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.