Tôi bị Đinh Nhất làm cho sững sờ, nói chuyện lắp bắp: “Cái... cái gì? Mật thám nước Triệu?” Có thể tôi cũng cảm giác được không phải anh ta đang nói đùa. Thế là tôi cố gắng giả vờ trấn tĩnh lại: “Anh đang đùa tôi đấy hả? Vừa rồi tôi suýt2nữa thì chết đấy, mật thám nước Triệu cái gì chứ? Sao anh không bảo tôi là đặc công KGB* đi?”
* Tổ chức gián điệp của Liên Xô cũ. Không ngờ Đinh Nhất nghe thế lại đè thẳng mũi kiếm vào cổ họng tôi, một luồng khí lạnh dâng lên làm cho tôi5hiểu được người này có lẽ không phải là Đinh Nhất! Bởi vì Đinh Nhất có nói đùa cùng tôi, thì cũng chưa bao giờ làm như thế.
Bây giờ tôi mới thấy rõ người trước mặt, ngoại trừ gương mặt giống hệt Đinh Nhất ra, còn lại chỗ nào cũng khác... Đặc biệt6là quần áo anh ta đang mặc. Vừa rồi chắc chắn là mắt tôi bị mù, hoặc cũng có thể do quá kích động nên không để ý, giờ đi đến gần người này tôi mới phát hiện, Đinh Nhất trước mặt mặc một bộ áo giáp tướng quân cổ đại! Lúc nãy5nhìn từ xa tôi cứ tưởng anh ta mặc áo màu đen, giờ đến gần mới thấy là bị máu nhuộm đẫm, nên đã sớm không nhìn rõ màu sắc ban đầu của nó.
Một suy nghĩ đáng sợ bỗng nhiên nổi lên trong lòng tôi, chẳng lẽ những xác chết đầy đất ở3đây đều do Đinh Nhất này giết? Vậy anh ta có còn là Đinh Nhất mà tôi biết hay không? Nhìn ánh mắt xa lạ đó, tôi thực sự sợ tay anh ta run một cái là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/851944/chuong-1140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.