Người trên bờ thấy trời chắc sẽ không mưa nữa nên cũng thả lỏng hơn, bây giờ chỉ cần kiên nhẫn chờ mấy người xuống trước quay lại là được.
Nhưng mọi người đều2không ngờ được rằng, mãi đến tối mấy nhân viên Cục Di sản văn hóa cũng chưa trở về, kỳ lạ nhất là sương mù dày đặc nơi đáy hồ vẫn không hề5tản đi, lúc nào cũng bay lơ lửng mơ hồ ở trong khu vực đáy hồ. Thấy trời càng ngày càng tốt, nhưng những nhân viên làm nhiệm vụ khảo sát vẫn mãi6không về, mấy vị lãnh đạo huyện đang ở đây đã gọi điện ngay cho 110, để họ phái mấy nhân viên cảnh sát nhân dân xuống tìm người.
Theo lý thuyết, diện tích5hồ nước không lớn, nhiều nhất cũng chỉ trong phạm vi hai mươi mấy cây số, cho dù thời gian quay lại có bị trì hoãn cũng không thể đến lúc trời tối3vẫn chưa quay trở lại được? Sau khi cảnh sát tới, đầu tiên là họ nắm bắt tình huống, khi họ nghe thông tin những người kia đã bị mất liên lạc ở dưới đáy hồ mù sương này gần mười tiếng rồi, trong lòng họ đều cảm thấy nặng nề. Bọn họ vội vàng tổ chức lực lượng để chuẩn bị xuống tìm người. Lúc này, ông chủ Cận cảm thấy chuyện không được thích hợp lắm, vì vậy ông ta vội vàng gửi cho chú Lê bức ảnh của những xác chết cổ mà ông ta chụp trước đó, nhờ chú Lê tới giúp đỡ. Tôi nghe đến đó liền bảo với chủ Lê: “Chắc chắn cảnh sát sẽ xuống tìm người.”
Chú Lê nói: “Nhất định phải tìm rồi, nhưng tìm được hay không thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/851927/chuong-1123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.