Chương trước
Chương sau
Thật ra lúc đầu tôi không quá lo lắng cho Viên Mục Dã, dù sao cậu ta cũng là cảnh sát đặc nhiệm, lại thêm bản lĩnh về mặt tâm linh cũng không hề thấp. Kể cả khi bị vây khốn tạm thời thì cũng không nguy hiểm gì đến tính mạng.
Nhưng tôi từ bỏ suy nghĩ đó rất nhanh, bởi vì lúc2tiến gần đến cửa nhà, dưới mặt đất bất ngờ xuất hiện một vũng máu... Tôi cảm thấy lo lắng, sau đó lấy tay quẹt thử, phát hiện vết máu chưa khô, chứng tỏ chuyện chỉ mới xảy ra gần dây.
Tiếc là tôi không thể chỉ nhờ vết máu trên mặt đất mà biết được đây là máu của Viện Mục Dã hay5không. Nhưng chắc Viên Lỗi thì có thể, dù sao giữa hai anh em họ có mối liên hệ rất mật thiết, chỉ là bên ngoài ngôi nhà này có trận pháp, âm hồn thông thường không thể tiến vào...
Tôi nhìn vết máu kéo dài một đường vào trong nhà, cho nên mặc kệ là máu của ai, chắc chắn cũng phải bước6vào trong đó. Nhưng nhìn lượng máu đã chảy, chứng tỏ người này bị thương không nhẹ.
Chỉ sợ đây là máu của Viện Mục Dã, tôi rất lo lắng, cậu ta chỉ đến giúp đỡ thôi, nếu thật sự xảy ra chuyện thì tôi biết ăn nói thế nào với Bạch Kiện đây?
Đinh Nhất thấy tôi nhìn thấy vết máu liền trở nên5sốt ruột, bèn khuyên tôi tỉnh táo lại, nếu không sẽ ảnh hưởng tới việc cứu Viên Mục Dã, mà đối phương tạo một vũng máu như thế trên mặt đất chính là để khiến chúng tôi rối loạn!
Tôi thấy Đinh Nhất nói có lý, vội vàng lau mồ hôi trên mặt, sau đó ổn định lại tinh thần, lúc này mới theo3Đinh Nhất bước vào trong nhà. Đồ đạc trong nhà xếp đặt giống hệt một căn nhà bình thường ở thôn quê, vừa vào chính là phòng bếp. Bởi vì trước đó Đinh Nhất đã đến một lần, cho nên cũng coi như quen thuộc với nơi này.
Nhưng cho dù là vậy, lúc Đinh Nhất đi vào vẫn cau mày, cảnh giác nhìn ngó xung quanh... Chúng tôi thấy vết máu kéo một vệt đến căn phòng phía tây, xem ra người bị thương đang ở đây.
Thật ra nếu lúc đó chúng tôi bình tĩnh một chút, sẽ dễ dàng nhìn ra đây là cạm bẫy, nhưng vì lo lắng người bị thương là Viên Mục Dã nên ngay cả người luôn tỉnh táo như Đinh Nhất cũng chủ quan.
Lúc chúng tôi đẩy cửa căn phòng phía tây, ngay lập tức nhìn thấy Viên Mục Dã nằm cong người trên mặt đất. Tôi giật mình, bước nhanh về phía trước thăm dò tình huống của cậu ta, nhưng khi tôi vừa chạy đến nơi thì Viên Mục Dã đột nhiên trở nên mờ nhạt, rồi cuối cùng là biến mất.
Trong lòng tôi biết không ổn, chỉ sợ đã trúng kế rồi, thể là vội quay đầu lại nhìn Đinh Nhất, nhưng nhìn lại làm tôi thấy rùng mình, Đinh Nhất vừa rồi còn đứng đó vậy mà giờ không thấy đâu...
Tôi hiểu Đinh Nhất rất rõ, anh ta sẽ không để tôi một mình ở đây mà đi đâu khác, hoặc là Đinh Nhất bị dụ đi, hoặc lúc này tôi và anh ta không thể nhìn thấy nhau. Tôi cúi đầu nhìn mặt đất, phát hiện vết máu mà chúng tôi đi theo nãy giờ đã biến mất từ lâu, xem ra khi chúng tôi bước vào căn nhà này thì đã bị dính bẫy! Mà chiếc bẫy này dành riêng cho tôi... Nghĩ tới đây, tôi trở nên tỉnh táo hơn, bởi vì tôi nhớ rõ những gì chú họ đã từng nói, bất kể Lương Phi giở trò gì thì mục đích cuối cùng của hắn chỉ có một, đó chính là cơ thể có giá trị ngàn vàng của tôi.
Nhưng Lương Phi cũng không biết, từ lần trước sau khi tôi dính bẫy của hắn, lão Hắc và lão Bạch đã cho tôi một dấu ấn tỏa hồn, cho nên nếu muốn đoạt xá thì đã tính toán sai mất rồi! Thế là tôi không hề hoang mang nhìn xung quanh, sau đó bình thản nói: “Đã nhốt tạo ở đây, sao còn không xuất hiện? Trời đã sắp sáng rồi, chẳng lẽ mày tự tin trong thời gian ít ỏi này có thể đạt được mục đích à?”
Thấy tôi nói cứng rắn như thế, cửa căn phòng phía đông kêu lên “két két” rồi mở ra, Lương Phi đắc ý đứng trong cửa, nói với dáng vẻ của kẻ thắng cuộc: “Có lúc tao không thể không phục mày! Biết rõ là có bẫy mà vẫn cắm đầu xông vào, ngu đến thế sao mà vẫn sống đến tận bây giờ?”
Tôi nói với vẻ khinh thường: “Đây là sự khác biệt giữa tao với mày đấy! Tao có người cần quan tâm ở ngoài kia, những người cần tao bảo vệ, còn mày, chẳng có gì hết!” “Tao đã từng có!” Lương Phi đột nhiên nổi điên nói: “Thế nhưng con bé lại bị người ta hại chết, đáng lẽ ra tao sẽ giết hết những kẻ đã làm hại con bé, nhưng cũng vì mấy thằng đáng chết chúng mày mà kế hoạch của tao thất bại từng chút! Hiện giờ tao còn không dám chết, bởi vì tao sợ lúc nhìn thấy em gái mình, con bé sẽ hỏi tại sao lại không trả thù cho nó?”
Tôi nghe vậy thấy đúng là nực cười, tức giận nói với hắn: “Quá sai lầm! Em gái của mày chết tất nhiên là đáng thương, nhưng chẳng lẽ cô ta không có vấn đề gì trong này hay sao? Mỗi người đều có lựa chọn của riêng mình, chính những lựa chọn này đã làm cuộc sống của chúng ta trở nên khác biệt... Ngay cả khi em gái mày tự tử, không phải cũng là do cô ta tự chọn sao? Những kẻ gián tiếp hại chết em gái mày tất nhiên là đáng giận, thế nhưng người như thế nhiều lắm, bây giờ có vô số người ở trên mạng tùy tiện gõ vài phím là có thể dùng lời nói làm vũ khí, chẳng lẽ những người này đều đáng chết? Nếu ai cũng cực đoan giống như mày thì chắc thế giới này loạn mất!”
Lương Phi phất tay chặn lời tội lại: “Đừng giảng đạo lý với tao, nếu như người chết là chị của mày thì sao? Mày có thể giả vờ nhân nghĩa giống như bây giờ không? Ai cũng có thể là thánh mẫu, nhưng với điều kiện chuyện xấu đừng rơi trên đầu mình.”
Lương Phi nói làm tôi sững sờ, cũng đúng, nếu như chuyện này xảy ra với Chiêu Tài, có lẽ tôi cũng không thể bình tĩnh như thế được... Hận thù làm người ta trở nên điên cuồng, cũng khiến người ta mất đi lý trí. Nếu như tôi nhớ không nhầm, trước khi em gái hắn xảy ra chuyện, hai anh em họ cũng sống cuộc sống bình thường, đều vất vả phần đầu cho giấc mơ của mình. Thế nhưng sau khi em gái hắn chết, cuộc sống của hắn cũng chỉ còn lại sự thù hận. “Chỉ cần mày đồng ý, bây giờ quay đầu lại vẫn kịp, mày có thể thay đổi cách sống... Không phải sao? Tao tin rằng em gái mày cũng không đồng ý nhìn thấy mày trở nên như thế này.” Tôi chân thành khuyên nhủ. Lương Phi cười chế giễu: “Đúng là tao cũng đang định thay đổi cách sống, nhưng điều kiện cần thiết nhất là tao phải đoạt được cơ thể của mày đã! Nếu không với dáng vẻ giống ma quỷ này, mày nghĩ tao có thể sống được mấy ngày chứ?”
Tôi thở dài nói: “Sao mày không dùng cái suy nghĩ đó lại đi? Lần đầu tiên bọn tao nể tình mày đang muốn báo thù cho em gái, cho nên mới tha thứ. Nhưng sau đó mày lại gài bẫy, đưa âm hồn tổ tiên của mày vào trong cơ thể tao! Thật ra bắt đầu từ lúc đó, mày đã muốn chiếm cơ thể của tao đúng không?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.