Hiệu trưởng Lưu nghe tôi hỏi vậy thì cười nói: “Trường kỹ thuật nghề không quản lý nghiêm giống trường trung học, chỉ cần học sinh không làm chuyện gì quá trớn thì trường học thường sẽ mắt nhắm mắt mở cho qua, 11 không2có thầy cô nào quản lý quá chặt chẽ..” Tôi gật đầu rồi hỏi tiếp: “Vậy ông có nhớ chuyên ngành về thẩm mỹ có mấy khoa không?”
Hiệu trưởng Lưu suy nghĩ một chút rồi nói: “Có hai khoa về thẩm mỹ, tôi nhớ hai5chuyên ngành này luôn được ưa chuộng, cho nên khi vừa thành lập, trường đã có hai chuyên ngành này. Hai chuyên ngành này cũng có hệ một năm và hệ hai năm, nhưng hầu hết học sinh đều chọn hệ hai năm, nếu tôi6nhớ không lầm thì đã có mười mấy khóa rồi.”
“Mỗi khóa có bao nhiêu học sinh?” Bạch Kiện hỏi.
Hiệu trưởng già nói: “Cũng có năm sáu chục người.” Tôi với Bạch Kiện vừa nghe thể thì không khỏi hít hà, đây không phải là con5số nhỏ, phạm vi như vậy cũng quá lớn. Vì vậy tôi nói: “Trong những học sinh này, có ai có người nhà đến trường tìm người, nói là không thấy con em họ đâu không?” “Thời gian quá dài, có nhiều chuyện tôi không3nhớ rõ lắm, nhưng hình như có một nam sinh họ Cổ, đúng là có người nhà đến tìm... Nhưng trường cũng không biết em học sinh này ở đâu. Bởi vì học sinh cũng đã là người trưởng | thành, muốn đi đầu trường không thể can thiệp được, cho nên sau đó không giải quyết được gì.”
Chúng tôi nghe nhắc đến học sinh họ Cổ, có khi nào đó là G trong W&G không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/851890/chuong-1086.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.