May mà chú họ nhanh tay lẹ mắt, kéo căng dây đỏ khiến Lưu Tam không thể bước tiếp... Đúng lúc này, từ dưới đáy biển đen ngòm, tiếng trẻ con khóc nỉ non vang lên từ xa rồi dần lại gần.
Tiếng khóc vang lên trong màn đêm mù mịt, tiếng sóng vỗ hỗn loạn, nghe quỷ quái đáng sợ lạ thường. Giờ tôi đang đứng cùng nhiều người, bằng không chắc chắn sẽ nổi hết da gà. Đúng lúc đó, Lưu Tam dưới biển điên lên định lao2về phía âm thanh phía biển. Sợi dây buộc ở cổ tay gã tuy mảnh nhỏ nhưng lại chắc chắn như dây thép, giữ chặt gã lại, không cho nhúc nhích thêm một bước...
Đang lúc Lưu Tam giãy giụa điên cuồng, một trận gió tanh đột nhiên nổi lên ở biển, quỷ thần khóc gào. Người nhát gan chắc chắn sẽ sợ tè ra quân! Chúng tôi thấy hai bóng hình từ sâu dưới biển tiến từ từ về phía mình.
Chắc chắn tôi không nói quá. Bóng hình đó5nhìn rất giống như vừa bước từ dưới biển lên, hoặc có lẽ là hai bọn họ trôi nổi trên mặt biển... Ánh trăng đêm nay sáng rực, soi rõ hai người đang đến là Phương Tổ và Lưu Nghiến. Giờ bọn họ khép hờ mắt, tóc ướt nhẹp dính lên mặt, da hơi tái nhợt chút còn lại không có gì khác lạ. Nếu không có bầu không khí quái dị, tôi sẽ nghĩ họ vừa đi bơi về. Lúc này, Lưu Tam vẫn đang liều mạng giãy6giụa, muốn đến hội họp với họ nhưng không thể thoát được sợi dây đỏ buộc chặt của chú họ, đành cứ vươn một tay về phía trước... Nếu không phải thấy tận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/851884/chuong-1080.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.