Viên Mục Dã cười lớn: “Vật này anh cũng đã từng thấy rồi...” Nói rồi cậu ta vén tấm vải đỏ lên. Tôi nhìn thấy dưới tấm vải là một con dao2găm lạnh lẽo, hơn nữa còn trông vô cùng quen mắt: “Cái này... Con dao này chẳng phải là của Ngũ Hân sao? Đây chẳng phải là hung khí à? Sao cậu5lại cầm nó?”
Viên Mục Dã lấy con dao xuống và nói: “Vụ án này đã kết thúc, dưới tình huống thông thường, hung khí nhất định sẽ được cất vào kho. Nhưng6con dao này sát khí quá nặng, nếu để người bình thường cầm vào rất có thể dẫn tới nhiều rắc rối, cho nên tôi bảo anh Bạch lén đưa nó cho5tôi.”
Tôi không hiểu nên hỏi: “Cậu muốn giữ nó có lợi ích gì?”
Viên Mục Dã thốt ra hai chữ “Giết ma quỷ...”
Tôi thầm nghĩ, tên nhóc này giống chú họ tôi quá!3Hai người này không có chuyện gì cũng nhớ tới giết ma quỷ. Vì thế tôi thuận miệng hỏi: “Giết ma quỷ gì? Giết thế nào?”
Viên Mục Dã cười gian: “Đây là một con dao tốt, đầu tiên là chất liệu của nó rất đặc thù, bởi vì nó được làm từ vỏ đạn đại bác, cho nên dương khí khá nhiều, nhưng Ngũ Hân lại dùng nó để giết bao nhiêu tính mạng, bởi vậy nó lại có thêm cả âm khí. Nói thẳng ra thì con dao này có thể tiếp xúc với linh thể... Anh hiểu không?”
Tôi lắc đầu: “Không hiểu...” Viên Mục Dã tiếp tục kiên nhẫn giải thích: “Ví dụ như trong hiện thực, những con dao không thể nào tiếp xúc với quỷ hồn, bởi vì một vật là thật mà một cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/851856/chuong-1052.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.