Cuối cùng tôi đành phải kiên nhẫn nói với chị Bạch, nếu không báo cảnh sát chuyện này chúng tôi cũng chỉ có thể điều tra được đến đây, suy cho cùng bản lĩnh của chúng tôi chỉ là tìm xác, không phải tìm người. Hơn nữa nói một cách không2khách sáo, nếu Lý Mạt thật sự bị người ta bắt cóc, lúc này cũng đã sớm bị giết hại rồi, bây giờ không báo cảnh sát còn chờ cái gì nữa!? Chị Bạch bèn hỏi tôi: “Có thể lấy một ít đồ vật của Lý Mật để cảm nhận thử5không, xem cô ấy có còn sống hay không?” Tôi gật đầu đáp: “Có thể, nhưng mà nhất định phải đúng món đồ mới được. Nếu không căn bản không cách nào xác định được cô ấy còn sống hay đã chết...”
Rơi vào đường cùng, chị Bạch đành phải khuyên bảo6Đào Lượng, bảo anh ta vẫn nên báo cảnh sát đi! Bởi vì nếu còn tiếp tục như vậy, sớm hay muộn vẫn phải báo cảnh sát, đến lúc đó lại làm chậm trễ thời cơ tốt nhất để cứu người.
Bởi vì bây giờ chỉ đơn giản là người mất tích,5mà Đào Lượng cũng chưa nhận được điện thoại đòi tiền chuộc linh tinh của bọn bắt cóc, cho nên tôi bảo anh ta trực tiếp đi tìm Triệu Tinh Vũ, hơn nữa tôi còn đánh tiếng trước với Triệu Tinh Vũ, bởi vậy được lập án điều tra rất nhanh.3Có cảnh sát chính thức tham gia, hết thảy mọi chuyện đều trở nên dễ làm hơn nhiều, tuy rằng trong khu vực có điểm mù camera kia không nhìn thấy bóng dáng của Lý Mạt, nhưng sau khi chúng tôi tới xem xét thực địa, phát hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/851804/chuong-1000.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.