Chu Nhược Mai thấy chúng tôi thực sự muốn buông tay thì vội chạy đuổi theo: “Lê đại sự, tôi sẽ bồi thường những tổn thất lần này của các vị! Tôi cũng biết các vị là cao nhân, ngài cũng biết chúng tôi là
người làm ăn, gan cũng nhỏ, cho nên thực sự rất sợ hãi chứ không phải muốn hại các vị! Đại sư, tôi cầu xin ngài, ngài phải cứu cả nhà chúng tôi, tôi không muốn cha tôi chết mà không nhắm mắt.”
Tôi thầm nghĩ, chú Lê đang chờ những lời này2đây, đúng như dự đoán, chú ấy dừng lại, sau đó quay sang nhìn Chu Nhược Mai, âm trầm không nói lời nào, một lúc sau mới thở dài nói: “Nể tình cô có một tấm lòng hiếu thảo, chúng tôi sẽ giúp cô một lần, nhớ lấy, sau này nên tích đức hành thiện, phúc trạch của con cháu mới dài lâu...”
Chu Nhược Mai gật đầu liên tục đồng ý nói: “Đại sứ yên tâm, tôi đã biết mình nên làm gì...” Hậu sự của Chu Đại Lâm cần phải làm gấp nên trực tiếp5xử lý ở Philippines, mọi việc đều do chú Lê tự chủ trì, tôi và Đinh Nhất ở bên cạnh trợ giúp... đến khi tất cả các nghi thức kết thúc, di thể trực tiếp được đưa đi hỏa táng.
Tôi biết lần này Chu Nhược Mai đã thấy được bản lĩnh của chú Lê, sau này có chuyện gì tự nhiên sẽ cầu chú ấy giúp. Dĩ nhiên, lần này chị ta đưa tiền bồi thường cũng khá phong phú...
Lúc lên máy bay quay về, toàn bộ hành trình đều tốt đẹp, vết thương đã lành6sẽ quên đi đau đớn ban đầu. Chú Lễ nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/851789/chuong-985.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.