Nghe tôi nói vậy, Tiểu Tống lập tức nuốt dục vọng muốn hét xuống... Thật ra thì vào lúc con người ta sợ hãi cực độ thì hét toáng lên là hành động bản năng, như vậy có thể hóa giải nỗi sợ hãi trong tâm hồn. Tôi ép Tiểu Tổng ngậm miệng, mặc dù anh ta đã kiềm chế tiếng kêu của mình, nhưng cơ thể thì vẫn không ngừng run rẩy... Lúc này, hành thị kia đã tới trước xe, có lẽ do xe rất kín, cho nên trong2xe và ngoài xe giống như hai thế giới, hành thi tạm thời chưa nhìn ra tối.
Tôi sợ nó sẽ trở về tìm chú Lê và Đinh Nhất, lúc tôi đang do dự không biết nên làm gì, thì nghe thấy giọng nói run rẩy của Tiểu Tống: “Chúng ta lái xe đi thôi...”
Tôi có hơi tức giận nói: “Bạn của tôi và Triệu Dương đều đang ở bên ngoài đấy, anh lại muốn đi như vậy à? Thế mà anh cũng nghĩ ra được!”
Không biết tại sao Tiếu Tống nghe5thấy tôi nhắc đến Triệu Dương thì lại chấn động, tôi khó hiểu nhìn anh ta rồi nói: “Tiểu Tống, anh biết gì về những chuyện này? Anh có biết rằng nếu vừa rồi tôi không đánh thức anh thì anh cũng chẳng sống được không?”
Anh ta tái nhợt nói: “Tôi biết... rồi.” “Anh đã tỉnh lại rồi, nhưng bạn tôi vẫn còn bị vây trong ảo cảnh, tôi không thể mặc kệ họ mà rời đi được.” Tôi âm trầm nói.
Tiểu Tống nhìn về phía tôi, nhưng muốn nói lại6thôi, dường như muốn nói cái gì nhưng rốt cuộc không dám nói... Tôi không có thời gian kì kèo với anh ta, dù hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/851784/chuong-980.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.