Người ta thường nói tướng từ tâm, câu nói này mặc dù không phải lúc nào cũng chuẩn xác, nhưng với
đại đa số mọi người thì đều đúng. Nhìn mặt Lưu Hằng, có thể nhận ra cậu ta chỉ là thiếu niên chưa
hiểu đời, lứa tuổi như cậu ta nên ở trường học tập chứ không phải lăn lộn ngoài xã hội. Bởi vì trường đời phức tạp hơn cậu ta nghĩ rất nhiều, một đứa trẻ mười mấy tuổi, mặc dù ngoại hình cao lớn,2nhưng tâm trí chưa trưởng thành, rất dễ bị kẻ khác lợi dụng, làm những việc bản thân không gánh nối hậu quả.
Nhưng cho dù thế nào, chỉ cần còn sống thì đều có thể làm lại từ đầu. Nhưng Lưu Hằng lại không có cơ hội này, cậu ta chỉ có thể để cha mẹ chịu cảnh người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh... Lúc chạm tay vào thi thể Lưu Hằng, tôi cảm nhận được sự sợ hãi của cậu ta trước khi chết,5có lẽ chỉ đến khi đối mặt với sinh tử, cậu ta mới biết mình đã sai lầm thế nào. Thực ra Lưu Hằng cũng không phải là trẻ hư, cậu ta chỉ muốn chứng minh mình không phải là đứa “Chẳng làm nên trò trống gì” trong mắt bố mẹ, nhưng cậu ta đã chọn sai cách, bước lên con đường không quay đầu lại được nữa.
Lưu Hằng nhát gan từ nhỏ đã “ức hiếp người nhà”, trước mặt cha mẹ thì tỏ ra ghê6gớm, nhưng ra ngoài thì yếu xìu, ai cũng có thể bắt nạt.. Hôm Lưu Hằng quen Triệu Ba là hôm nó bị bạn cùng lớp bắt nạt, đúng lúc Triệu Ba đi ngang qua, thấy tên nhóc kia quá phách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/851707/chuong-903.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.