Ống trúc nhỏ của chú Lê trông rất tinh xảo, bên ngoài có túi đựng bằng vải điều, có lẽ đã lâu năm. Chú ấy châm lửa một lá bùa sau đó nhét vào trong ống trúc, một tay mở miệng Từ Bính, một tay nhét ống2trúc lên trên.
Lúc này tôi mới phát hiện, hóa ra dưới đáy ống trúc có lỗ thủng nhỏ, luồng khí từ đáy ống trúc thoát ra, cơ thể Từ Bính mềm nhũn, ngã xuống đất ngay.
Hai cái xác sau đó cũng như vậy, nhanh chóng biến thành5hai xác chết bình thường. Xong việc, chú ấy vẫy tay với chúng tôi: “Được rồi, đến đây...”
Lúc tôi đến trước ba cái xác, ký ức khi còn sống của họ nhanh chóng ùa vào đầu tôi. Từ Bính lúc gặp tôi ở quán bar Lam Hồ6vẫn còn sống, nhưng sau đó đã bị Đà Gia xử lý rồi biến thành xác sống.
Trong ba cái xác này, chỉ có Từ Bính là mới chết, còn hai tên kia đã chết rất lâu rồi. Chúng cũng từng là thuộc hạ của Đà Gia, nhưng5vì trộm hàng, cuối cùng bị Đà Gia xử tử.
Tôi thấy Đà Gia qua ký ức của Từ Bính, đó là một người đàn ông chưa đến bốn mươi tuổi, tôi vẫn nghĩ một kẻ tâm ngoan thủ lạt như thế ít nhất cũng phải gần năm3mươi mới đúng chứ?
Chú Lê giục tôi: “Mau tranh thủ thời gian, chút nữa người của Đà Gia sẽ đến thu dọn hiện trường.”
Tôi gật đầu, sau đó nhanh chóng tìm kiếm đầu mối có ích trong ký ức của hắn. Bọn Lưu Mẫn cũng nhanh chóng chạy đến, sau đó chúng tôi chia quân thành hai hướng, một đội chờ bắt đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/851645/chuong-841.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.