Chương trước
Chương sau
Khi ấy thân dưới của Thiện Nhã đã bắt đầu chảy ra thứ như máu đen thẫm đỏ, cùng lúc đó cơ thể của Thiện Nhã cũng bắt đầu run lên bần bật.
Máu trong người của một cô gái có thể có bao nhiêu chứ? Ấy thế nhưng máu đen từ thân dưới của Cách cách Thiện Nhã chảy2ra lại dần dần bao phủ cả cỗ quan tài!
Đến khi cơ thể của Thiện Nhã cứng đờ, thân dưới không còn có máu đen chảy ra nữa, lúc này vu sư A Thái mới sai người đậy nắp quan tài lại ngay… Cơ thể của Thiện Nhã giờ đây đã thành da xanh tím, cơ bắp teo rút,5không còn một chút sức sống nào rồi.
A Kỳ Các nghiêm hình xét hỏi tất cả thân tín bên cạnh Thiện Nhã, nhưng không ai biết vu sư Tát Mãn đưa ra chủ ý này cho ả ta là ai. Đương nhiên, có một người ngoại lệ, đó chính là Tiểu Phúc Tử.
Tất cả mọi người khai nhận là6Tiểu Phúc Tử ra ngoài phủ tìm vu sư cho Cách cách, đừng nói là đám người dưới bọn họ, chính Cách cách cũng chưa từng gặp mặt vu sư kia! Nhưng tên Tiểu Phúc Tử này lại rất kín miệng, tay cũng bị chém đứt một bên rồi mà vẫn không chịu khai gì cả.
Cuối cùng vẫn là5vị vu sư A Thái niệm một đoạn thần chú mà không ai nghe hiểu với Tiểu Phúc Tử, sau đó lão ta bị đau đớn đến lăn lộn trên đất thì mới nói ra chân tướng… Thật ra vốn chẳng có vu sư Tát Mãn gì cả, tất cả chuyện này đều do Tiểu Phúc Tử bịa đặt3ra.
Sở dĩ lão ta biết cấm thuật ác quỷ ăn thai người này là bởi vì trước khi tịnh thân vào cung, lão ta vẫn luôn đi theo một vị vu sư Tát Mãn để học vu thuật. Nhưng về sau vu sư đó lại bệnh chết, trước lúc lâm chung đã truyền cấm thuật này cho lão ta.
Sư phụ của lão ta nói, bản thân mình cả người sát nghiệt quá nặng, căn bản không thể chuyển thế làm người, tất sẽ trở thành ác quỷ, ông ta hy vọng về sau lúc Tiểu Phúc Tử có cơ hội hãy sử dụng thuật này để làm mình sống lại. Đến lúc đó hai thầy trò bọn họ nhất định có thể khai sáng một mảnh trời mới trên thế gian này…
Trước khi chết, sư phụ của Tiểu Phúc Tử vẽ cho lão ta một cái bánh lớn, cho lão ta một mục tiêu hư vô mờ mịt, lại không cho lão ta biết không còn sư phụ che chở phải sinh tồn như thế nào.
Sau cùng thật sự không còn đường sống nên Tiểu Phúc Tử đành phải tự bán mình, lão ta vốn tưởng rằng người mua cùng lắm là cho mình vào phủ làm gã sai vặt, nhưng lão ta chẳng thể ngờ lại bị người ta bán vào cung làm thái giám! Vì thế lúc này mới vòng đi vòng lại đến được bên cạnh Cách cách Thiện Nhã.
Tuy lão ta làm nô tài nhiều năm, những vẫn không quên lời sư phụ trước khi chết, vì thế lão ta vẫn luôn che giấu bản lĩnh của mình, yên lặng chờ đợi một cơ hội…
Rốt cuộc, cơ hội này tới, Cách cách Thiện Nhã tính tình quái đản tùy hứng vì không chiếm được sự yêu thích của phò mã, lại muốn sinh một đứa con, vì thế ông ta bèn đề xuất có thể ra ngoài phủ tìm một vu sư, dùng bí thuật để mang thai theo cách khác.
Thiện Nhã ngu xuẩn đương nhiên không biết Tiểu Phúc Tử có chủ ý gì, vì thế rất dễ dàng để cơ thể của mình mang thai quỷ, thế mới có một loạt chuyện sau này…
A Kỳ Các nghe xong thì thấy ớn lạnh hết cả sống lưng, ai có thể ngờ một tên thái giám nhỏ nhoi cả ngày vâng vâng dạ dạ, lại là một vu sư giết người không chớp mắt!
Bây giờ ác quỷ đã ra ngoài, nhất định phải nhốt nó và Xuân Hỉ trong quan tài, bịt kín trong lăng mộ này, như vậy mới có thể không cho ác quỷ sinh ra. Còn thi thể của Cách cách Thiện Nhã, vu sư A Thái liệm cô ta vào trong một cỗ quan tài đen chế tạo đặc biệt, để tránh oán khí tận trời trên người cô ta hóa thành nữ sát.
Hơn nữa cỗ quan tài đen này không phải bình thường, nghe nói là vào mùa đông một năm kia ở quan ngoại, đột nhiên trời giáng lửa lớn, thiêu bảy ngày bảy đêm, chờ lửa trời tắt đi, mọi người gần đó phát hiện trên mặt đất có một hố đất cực kỳ lớn, khối đá kỳ quái màu đen này đã ở đó.
Những người gần đó cho rằng đây là tà ma yêu quái gì đó, sợ tới mức nhao nhao đi mời vu sư A Thái tới trừ tà. Khi ông ta tới hiện trường, phát hiện đây là một khối đá trên trời, nói thẳng ra chính là thiên thạch bây giờ.
Vì thế vu sư A Thái tự làm pháp sự cho tảng đá, rồi đưa ra ý muốn đem tảng đá đi. Dân bản xứ dĩ nhiên là vô cùng vui vẻ, bởi vì lúc ấy, mọi người đều cho rằng tảng đá đen từ trên trời rơi xuống thế này chắc chắn không phải là thứ tốt lành gì.
Vu sư A Thái kéo tảng đá đen đi rồi làm thành cỗ quan tài đen hiện giờ. Sở dĩ ông ta chế tạo nó thành quan tài, là bởi vì có một lần ông ta nhìn thấy một con chim nhỏ chết trên tảng đá đen. Lúc đó ông ta cũng không coi là chuyện gì nên dĩ nhiên không để ý tới xác con chim nhỏ.
Ai ngờ mấy năm sau khi ông ta muốn chuyển tảng đá đến nơi khác gửi, lại ngạc nhiên phát hiện xác con chim nhỏ kia không hề thối rữa, vì thế vu sư A Thái mới biết tác dụng của tảng đá ngày ấy như thế! Lúc này mới đúc nó thành quan tài đen.
Sau đó vu sư A Thái sai người đặt quan tài máu có chứa thi thể của Xuân Hỉ ở cửa vào lăng mộ, cũng làm bí thuật trên quan tài, một khi có người quấy rầy đến cô ta, hoặc là có kẻ trộm mộ muốn mở quan tài kiếm đồ quý, thì lúc đó Xuân Hỉ trong quan tài sẽ sống lại cùng với ác quỷ, giết hết tất cả kẻ cắp xâm nhập lăng mộ.
Khi ông ta sắp xếp mọi thứ trong lăng mộ xong, lại phát hiện thiếu một ác quỷ dẫn đường làm đèn dầu xác người, vì thế lúc này mới có cái thây khô đứng thẳng mà lúc trước chúng tôi nhìn thấy kia. Cái thây khô này không phải ai khác, chính là Tiểu Phúc Tử lòng đầy tà niệm.
Bố trí thoả đáng hết rồi, vu sư A Thái sai người bịt kín cửa vào lăng mộ, nhưng nếu muốn đạt được phong thuỷ của một huyệt quý, nhất định phải giữ lại một chỗ cửa ra để có thể thông gió, vì thế lúc này mới có miệng giếng cổ kia.
Cũng bắt đầu từ năm ấy, con đường làm quan của A Kỳ Các liên tục thuận lợi, sau còn bởi vì đánh Hồi Cương lập chiến công, được phong làm Thân Vương. Hắn biết sự may mắn của mình mấy năm nay không khỏi liên quan với phượng huyệt kia, vì thế mới phái thuộc hạ của mình là Tôn Hồng Thọ canh giữ lăng mộ đó.
Sau đó vì không để người ngoài phát hiện lỗ thông gió của lăng mộ, A Kỳ Các bèn xây một toà nhà lớn để che giấu miệng giếng bên trong, hơn nữa ban tòa nhà này cho Tôn Hồng Thọ, để gia tộc họ đời đời kiếp kiếp canh giữ chỗ đó.
Từ đây người nhà họ Tôn trong mắt người ngoài trở thành nhà giàu trong vùng, do có Bối lặc gia quan tâm, việc làm ăn cũng xuôi gió xuôi nước, vì thế tổ huấn của nhà họ Tôn bọn họ chính là tiếp tục truyền thừa bí mật canh giữ lăng.
Trong hàng trăm năm sau, nhà họ Tôn có thể coi là con cháu thịnh vượng, từ ban đầu là một nhà vài người phát triển đến thời kỳ cường thịnh nhất, trong thôn Tôn Gia Câu có mấy trăm con cháu họ Tôn. Mà bí mật canh giữ lăng cũng vẫn luôn được truyền miệng trực tiếp cho tộc trưởng mới trong tộc khi nhận chức.
Tuy nhiên về sau triều Thanh diệt vong, con cháu của Bối lặc gia đều chạy trốn ra nước ngoài, Đảng cộng sản đuổi tộc trưởng nhà họ Tôn ra khỏi nhà cổ, nhà cổ trở thành phủ đốc quân sau này.
Tộc trưởng nhà họ Tôn bị đuổi ra khỏi nhà cổ vẫn luôn lo lắng lăng mộ trong giếng bị người ta phát hiện, bởi vì lúc ấy lũ quân phiệt trộm mộ rất hung hăng ngang ngược, nếu một khi để lão già quân phiệt nào đó có quyền, có súng biết được sự tồn tại của lăng mộ này, cho dù không tìm thấy vật bồi táng gì đáng giá thì cũng sẽ phá huỷ toàn bộ lăng mộ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.