Chương trước
Chương sau
Thế nhưng ông bác bảo vệ nói rất chắc chắn là vì mình nghe thấy ở bên trong nhà xác có tiếng động nên mới vào kiểm tra, hơn nữa lúc ấy trong nhà xác vẫn hoàn toàn bình thường…
Quản lý vẫn khăng khăng cho rằng ông bác không làm việc đến nơi đến chốn, thế là mượn lý do này cho ông ấy nghỉ việc.
Quản lý này họ Vương, là em vợ của một vị lãnh đạo nào đó, lúc trước ông ta chỉ ở nhà chơi bời lêu lổng, suốt ngày đi gây chuyện ở bên ngoài, về sau bị anh rể bắt đến nhận thầu nhà tang lễ, kiếm tiền từ người chết.
Lúc quản lý Vương vừa nhận nhà tang lễ thì đã không ưa ông bác này rồi, ông ta cảm thấy ông bác quá lớn tuổi, nếu xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì đừng nói đến chuyện báo tin ngay, có khi chính ông ấy chạy còn không kịp.
Bây giờ vừa đúng lúc xảy ra sự cố vào ca đêm, ông ta cho ông ấy nghỉ luôn. Trước khi đi, ông bác này tái xanh mặt mày, gặp người nào cũng nói rằng: “Trong kho lạnh của nhà xác có một bộ thi thể không thể hỏa táng được!”
Thật ra những nhân viên già trong nhà tang lễ đều biết, vì sao mấy năm nay lại để ông bác già này trông đêm. Đó là bởi vì mấy người trẻ tuổi hiện giờ chẳng có mấy người được như ông ấy! Không nói đến chuyện trong nhà tang lễ đặt nhiều người chết nên âm khí rất nặng! Mà cho dù không có chuyện lạ gì xảy ra thì những người nhát gan cũng đâu dám đến đây, nói gì đến chuyện ban đêm lại có rất nhiều chuyện lạ!
Trước đó cũng thuê mấy bảo vệ trông đêm, nhưng làm chưa được mấy ngày thì họ đều kêu ầm lên không làm nữa, về sau có người giới thiệu ông bác này tới, nói lúc còn trẻ ông ấy làm nghề đi nhặt xương cho người chết ở nông thôn, nên rất can đảm!
Mà sau khi ông bác đó đến, ca đêm của nhà tang lễ mới bình yên vô sự. Giờ quản lý Vương lại cho ông ấy nghỉ việc, vậy chỉ đành phải thuê mấy người trẻ tuổi đến làm.
Quản lý Vương vì không muốn để chuyện như thế xảy ra một lần nữa nên ông ta thuê một lúc hai bảo vệ, tiền lương cũng không thấp. Có lương cao tất có người làm, cho nên chẳng mấy chốc có hai người trẻ tuổi nhận lời đến làm.
Ai ngờ ngày đầu tiên đi làm, hai người này đã xảy ra chuyện… Đến hôm sau khi những người khác tới làm việc mới phát hiện, có một người nằm bất tỉnh trong vườn cỏ của nhà tang lễ, còn một người khác thì treo cổ trong nhà xác.
Chuyện trước đó xảy ra cũng lớn, nhưng tốt xấu gì cũng không có người nào chết! Nhưng bây giờ đã xảy ra án mạng, có muốn giấu thông tin cũng không được! Thế là cảnh sát và xe cứu thương 120 nhanh chóng đến nơi.
Thi thể được xét nghiệm, người cũng được cứu, tất cả công việc trong nhà tang lễ đều bị đình chỉ! Cảnh sát xem camera giám sát, phát hiện hơn nửa đêm, hai người kia đi vào nhà xác, sau đó một người đột nhiên chạy thẳng ra bãi cỏ trong sân, còn một người khác thì không hề đi ra ngoài, cuối cùng treo cổ chết trong nhà xác…
Bảo vệ được đưa đến bệnh viện cấp cứu, dù giữ được mạng sống, nhưng bắt đầu từ ngày đó, anh ta trở nên điên điên dại dại, cứ gặp người là nói: “Không thể thiêu! Không thể thiêu!”
Từ khi xảy ra chuyện có người chết, nhà tang lễ không thể thuê được ai đến làm bảo vệ ca đêm nữa, cho dù tiền lương có nhiều, nhưng có còn mạng để hưởng không? Cuối cùng quản lý Vương đành phải kiên trì mời ông bác lúc trước về.
Thế nhưng ông bác đó lại nói, ông ấy trở về cũng được, nhưng nhất định phải đồng ý một điều kiện, nếu không thì cho dù có cho bao nhiêu tiền, ông ấy cũng sẽ không về! Quản lý Vương liên tục nói rằng chỉ cần ở trong phạm vi năng lực của mình thì ông ta chắc chắn sẽ làm theo!
Kết quả ông bác đó chỉ nói một điều kiện, đó là không thể hỏa táng một thi thể ở trong nhà xác… Cũng bắt đầu từ lúc đó, các nhân viên công tác trong nhà tang lễ đều biết thi thể có số hiệu 716 kia.
Cứ như vậy, quyết định hỏa táng 716 tạm thời bị gác lại. Sau đó mấy năm, bác bảo vệ đó vì bị bệnh nặng qua đời, còn quản lý Vương cũng vì bị ông anh rể rớt đài làm liên lụy, quản lý của nhà tang lễ được thay đổi thành quản lý Tôn bây giờ.
Quản lý Tôn vừa mới đến không được mấy ngày đã lại nghĩ đến chuyện muốn hỏa táng 716, bởi vì ông ấy cảm thấy cỗ thi thể này ở đây đã quá lâu, mặc dù là một anh hùng vô danh, nhưng thời gian cũng hơn hai mươi năm rồi, chắc chẳng có người thân nào đến nhận lại đâu, cho nên ông ta quyết định ba ngày sau sẽ hỏa táng 716.
Lúc này cũng có người khuyên quản lý Tôn, nói cho ông ta biết chuyện của quản lý trước đã bị 716 gây khốn khổ như thế nào. Nhưng quản lý Tôn lại tin chắc rằng nếu lúc trước mà họ có thể kiên trì hỏa táng 716 thì chắc chắn đã không xảy ra những chuyện như vậy, vì thế mà vấn đề này nhanh chóng được đề cập trong cuộc họp…
Nhưng đến ngày hỏa táng lại xảy ra chuyện lạ…
Buổi sáng hôm đó, người phụ trách đẩy 716 vào lò hỏa táng là Tiểu Vương, anh ta đi vào phòng lạnh, mở ngăn kéo ra kiểm tra cẩn thận, sau đó đẩy 716 đi hỏa táng. Cho đến khi châm lửa bắt đầu hỏa táng thì mọi chuyện đều rất thuận lợi.
Trong lúc tiến hành, quản lý Tôn không yên tâm nên còn tự đến nhìn, sau khi xác nhận đã hỏa táng xong, ông ta mới thở phào nhẹ nhõm. Kết quả đến sáng sớm hôm sau, có một thi thể vốn nên được khâm liệm, chuẩn bị cử hành tang lễ thì đột nhiên không cánh mà bay!
Lúc ấy tâm tình của thân nhân người chết không từ nào có thể tả được, họ không biết mình nên bi thương hay tức giận nữa! Tóm lại là họ làm náo loạn cả nhà tang lễ, bắt quản lý Tôn phải cho mình một lời giải thích!
Lúc ấy quản lý Tôn cho rằng, chắc chắn là lúc đẩy thi thể vào kho lạnh đã xảy ra sai sót, không biết thi thể kia đã được nhét vào trong ngăn kéo nào rồi, cho nên ông ta để nhân viên đến nhà xác kiểm kê thi thể.
Kết quả khi một nhân viên công tác mở ngăn số 716 ra, người này sợ hãi đến mức phải hét lên! Mọi người chạy qua xem mới phát hiện, vốn 716 nên bị hỏa táng từ buổi sáng hôm qua lại vẫn đang nằm yên vị ở bên trong ngăn lạnh! Vậy thi thể được hỏa táng ngày hôm qua là của ai?
Quản lý Tôn choáng váng, bởi vì kết quả không cần nói cũng biết, thi thể được hỏa táng hôm qua chắc chắn chính là thi thể định cử hành tang lễ và đã bị mất tích của ngày hôm nay.
Tốt lắm, người cần đốt thì không đốt được, lại đem người không cần đi đốt! Mà Tiểu Vương phụ trách đẩy thi thể cũng giơ tay lên trời để thề, mình đã thật sự kiểm tra rất nghiêm túc, bên trong bọc đựng xác chắc chắn là 716, anh ta không thể nào nhầm được!
Lần này quản lý Tôn có không muốn tin cũng phải tin! Thế là ông ta chi cả đống tiền để mời một thầy pháp bản địa tới, khi người này đến xem xét thì nói: “Vấn đề xuất hiện ở chính cỗ thi thể số 716 này, thi thể này tạm thời không thể hỏa táng được, bởi vì người này còn đang chờ người nhà đến nhận về!”
Ngay khi lời này được nói ra, những người đang làm việc ở đây kết hợp với những chuyện lạ đã phát sinh trong mấy năm nay ở nhà tang lễ, thì lập tức hiểu ra! Xem ra số 716 này còn tâm nguyện chưa hết, nếu cứ cứng rắn muốn đem đi hỏa táng thì người này sẽ kiếm chuyện ngay!
Nếu đã tìm được căn nguyên vấn đề thì những chuyện còn lại đều dễ dàng! Đầu tiên, vị thầy pháp này làm một lễ cúng trong nhà tang lễ để trấn an vong linh, cũng hứa hẹn trước khi người nhà ông ta chưa tìm đến thì sẽ không đem di thể đi hỏa táng, để ông ta an tâm ở đây, không gây chuyện nữa.
Kể cũng kỳ quái, từ lần đó về sau, ban đêm ở nhà tang lễ không còn xảy ra chuyện lạ gì nữa. Mà tất cả mọi người từ trên xuống dưới trong nhà tang lễ đều coi 716 như thần linh, ngày lễ ngày tết đều dùng nến vàng và hương ngát cúng cho ông ta…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.