Chương trước
Chương sau
Cuối cùng Đinh Nhất bị tôi làm phiền chịu không nổi, đành phải miễn cưỡng nói: “Nếu ngấn mỡ trên bụng cậu không tiếp tục tăng thêm mà vẫn duy trì tình trạng hiện giờ, vậy thì cũng rất hoàn hảo...”
Tôi nửa tin nửa ngờ: “Thật vậy không? Anh đừng gạt tôi đó!”
Đinh Nhất nghe thế thì nén cười nói: “Thật sự không lừa cậu, chỉ cần buổi tối cậu ăn ít đi một chút, tôi dám cam đoan cậu sẽ tiếp tục có dáng người hoàn mỹ!”
Lúc này Kim Bảo ngậm món đồ chơi của nó chạy tới trước mặt tôi, cái đuôi lắc qua lắc lại, thấy cái điệu bộ hèn mọn đó là tôi biết ngay là nó lại thèm ăn! Ngẫm lại mấy ngày nay thật sự hơi có lỗi với nó, mặc dù để nó ở chỗ mẹ Đậu Đậu cũng không bị ngược đãi gì cả, nhưng dù sao cũng không giống ở nhà của chính mình, có thể làm vua làm chúa, xưng bá phòng bếp!
Nghĩ đến đây tôi lại lấy trong tủ lạnh ra một hộp thức ăn cho chó, đừng nhìn đây chỉ là một cái hộp nho nhỏ, nó còn đắt hơn đồ hộp cho người ăn đấy! Lúc trước nếu không phải do Hàn Cẩn mua cho thì tôi cũng không nỡ mua!
Nghĩ đến Hàn Cẩn, tâm trạng của tôi tuột thẳng xuống đáy cốc, cũng không biết bây giờ cô ta thế nào rồi? Có bởi vì đã đánh mất “Chiến sĩ siêu cấp” cuối cùng mà chịu chỉ trích của tập đoàn Thái Long hay không.
Đinh Nhất thấy tôi ngơ ngác cầm hộp thức ăn chó thì đi tới vỗ lên đầu tôi và nói: “Suy nghĩ cái gì đấy? Cậu xem nước miếng của Kim Bảo đều chảy đầy đất kìa!”
Lúc này tôi mới phục hồi tinh thần lại, mở hộp thức ăn ra đổ vào tô của Kim Bảo. Đinh Nhất thấy tâm tình của tôi rõ ràng không bằng vừa rồi, biết nhất định là tôi nhìn thấy hộp thức ăn cho chó thì nghĩ tới Hàn Cẩn!
Vì thế anh ta khẽ đấm tôi một cái rồi nói: “Đừng suy nghĩ vớ vẩn nữa! Hàn Cẩn là ai chứ! Cậu không thấy dáng vẻ lúc cô ta giết người à, tuyệt đối là một nhân vật lợi hại, nếu cô ta lựa chọn cứu cậu, dĩ nhiên là đã có cách giữ mạng…”
Tuy rằng nói thế, nhưng tôi luôn có cảm giác không an tâm lắm, rốt cuộc lúc trước quan hệ với cô ta cũng không thật sự tốt, bây giờ đột nhiên lại thiếu cô ta một ân tình lớn như vậy, tôi vẫn cảm thấy trong lòng không dễ chịu.
Ngày tháng như vậy duy trì một khoảng thời gian, giữa lúc đó chúng tôi lại nhận mấy công việc đơn giản, theo sự bận bịu dần tăng lên, tôi cũng dần dần quên lãng chuyện đó đi. Ai ngờ đến một buổi tối nửa năm sau, Hàn Cẩn đột nhiên cả người toàn máu xuất hiện ở cửa nhà làm tôi trở tay không kịp, hoàn toàn chưa chuẩn bị tâm lý.
Buổi tối hôm đó, tôi và Đinh Nhất vốn dĩ cùng dắt chó đi dạo, kết quả khi chúng tôi vừa mới dắt Kim Bảo xuống dưới lầu thì Đinh Nhất nhận được điện thoại của chú Lê, nói buổi tối nay chú có công việc “quét dọn phòng ở” cần Đinh Nhất giúp đỡ.
Tôi vốn muốn đưa Kim Bảo về nhà rồi cùng đi chung, kết quả chú Lê lại nói căn phòng này âm khí nặng, tốt nhất là tôi đừng đi xem náo nhiệt! Tôi vừa nghe vậy liền thôi, vì thế để Đinh Nhất đi trước, một mình tôi dắt Kim Bảo về.
Lại nói bây giờ Kim Bảo đã lớn thành một con Golden Retriever tiêu chuẩn, tuy rằng tính tình ôn hòa, nhưng bởi vì khổ người quá lớn cho nên mấy con chó nhỏ đều không thể nào chơi cùng nó nữa! Đương nhiên, nó vẫn có một người bạn chó đáng tin, chính là con chó giống Teddy, Đậu Đậu.
Bởi vì hai chú chó, bây giờ chúng tôi và mẹ của Đậu Đậu đã là bạn bè rất thân quen, cho nên ngày thường buổi tối đều sẽ ra vườn hoa trong khu chung cư tụ tập tán dóc một lúc, chờ sau khi bọn chó tự mình giải quyết vấn đề sinh lý xong, chúng tôi chia tay nhau về nhà.
Hôm nay cũng không ngoại lệ, khi tôi vừa mới dắt Kim Bảo đi đến vườn hoa, từ rất xa đã nhìn thấy mẹ Đậu Đậu đang vẫy tay với chúng tôi, tôi nhìn thấy bèn lập tức dắt Kim Bảo qua. Mẹ của Đậu Đậu nhìn chung quanh tôi, tò mò nói: “Ơ kìa? Hôm nay sao không nhìn thấy Đinh Nhất nhỉ?”
Tôi cười với cô ấy và nói: “Anh ta có việc, bị sư phụ gọi đi rồi!”
Mẹ của Đậu Đậu nghe thế thì hỏi tôi với vẻ mặt thần bí: “Đúng rồi, sư phụ của Đinh Nhất thật sự là Lê đại sư vô cùng lợi hại kia à?”
Tôi không ngờ chú Lê còn rất nổi tiếng trong nhóm phụ nữ ở khu chung cư của mình, bèn gật đầu nói: “Đúng thế? Sao vậy? Nhà chị có ma quỷ lộng hành ư?”
“Phì phì phì!” Mẹ của Đậu Đậu nghe xong liên tục phun ra vài ngụm nước miếng nói: “Cậu đừng có rủa tôi! Người như tôi gan bé lắm…”
Tôi nghe thế thì cố ý chọc cô ấy: “Không sao đâu mẹ Đậu Đậu, cho dù chị có thật sự gặp chuyện gì, chị cứ tới tìm chúng tôi, chỉ dựa vào quan hệ chúng ta, kiểu gì cũng sẽ để sư phụ của Đinh Nhất giảm giá cho chị!”
Ai dè chúng tôi đang nói thế! Đột nhiên có cảm giác gió nổi lên bốn phía! Chân trời còn thỉnh thoảng vang lên từng trận sấm rền. Mẹ của Đậu Đậu vừa thấy thì bế Đậu Đậu đang chơi đùa cùng Kim Bảo lên và nói: “Hôm nay đến đây thôi! Dự báo thời tiết nói buổi tối sẽ có mưa kèm sấm sét, mau về nhà đi! Đoán chừng một lát nữa là bắt đầu mưa đấy!”
Sau khi tạm biệt mẹ của Đậu Đậu, tôi đưa Kim Bảo đi về, có lẽ là bởi vì còn chưa được chơi thoả thích nên thằng nhóc này cực kỳ không thích về bây giờ. Ai ngờ chúng tôi còn chưa đi đến dưới lầu, mưa to nháy mắt đã trút xuống, xối cho tôi và Kim Bảo đều lạnh thấu tim!
Đây là trận mưa xuân đầu tiên của năm nay, đáng lẽ phải là ẩm ướt nhẹ nhàng không tiếng động, sao lại ào tới mãnh liệt như vậy chứ? Kim Bảo xưa nay nhát gan, vừa nghe từng tiếng sấm nối tiếp nhau nổ tung trên bầu trời, nó bị dọa đến mức kẹp chặt đuôi đi nép theo sau tôi.
Cuối cùng chúng tôi một người một chó ngược gió dầm mưa chạy tới dưới lầu, mới vừa qua cửa, tôi đã nhìn thấy có một dòng chất lỏng màu đỏ mùi tanh, tôi ngồi xuống nhìn kỹ, hình như giống máu loãng…
Buổi tối thế này, chẳng lẽ trong tòa nhà của chúng tôi còn xảy ra án mạng ư? Nghĩ đến đây, tôi bèn mang theo con chó nghiệp vụ giả mạo Kim Bảo đi lần theo vết máu loãng vào thang máy.
Vừa bước vào bên trong thang máy, bởi vì không gian hẹp, mùi máu tươi trong đó càng nồng hơn, tôi ngẩng đầu nhìn lên các nút bấm trên vách thang máy, một dấu tay bằng máu chói lọi in trên số tầng 22!
Mẹ kiếp! Sao lại đến tầng nhà tôi thế kia? Tôi nhớ rõ ràng mấy ngày nay hàng xóm cách vách đi Hải Nam du lịch, nói là mấy ngày mới trở về mà? Cái tên cả người đầy máu này chạy lên tầng nhà tôi làm gì hả? Không phải là có kẻ giết người vứt xác chứ! Nhưng tìm chỗ này vứt xác cũng quá xảo quyệt!
Để không phá hỏng dấu tay máu ở hiện trường, tôi bèn lấy một cây bút trong túi ra, nhẹ nhàng ấn lên nút tầng 22, sau đó thang máy bắt đầu đi lên… Tôi vẫn thấy không hề gì, mấy năm nay cũng coi như trải qua một ít sóng gió! Có dạng người hung ác nào chưa từng gặp đâu?
Còn Kim Bảo đứng bên chân, không biết nó bị làm sao, từ sau khi vào thang máy liền trở nên rất lo lắng, mới đầu tôi còn tưởng nó bị tiếng sấm vừa rồi dọa, nhưng bây giờ xem ra, nó càng giống như sốt ruột muốn nhanh về nhà!
Đang nghĩ ngợi đâu đâu, thang máy đã tới tầng 22, tôi không lập tức bước ra ngoài, mà là sau khi thấy cửa mở đợi thêm hơn mười giây mới ra khỏi thang máy. Kết quả tôi vừa mới đi ra, liền nhìn thấy một bóng người máu me nhầy nhụa cuộn tròn ở cạnh cửa nhà mình…
Tôi bước đến xem thử, phát hiện vết máu dọc theo đường đi hẳn là đều từ trên người hắn chảy ra, người này mặc toàn một màu đen, phần thân trên là chiếc áo khoác có mũ, có lẽ vì bên ngoài mưa to nên hắn trùm mũ lên đầu. Nếu không phải máu đầy đất thì thực sự không nhìn ra trên quần áo của hắn chỗ nào cũng đều là máu!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.