Chương trước
Chương sau
Mối quan hệ của Đoàn Triều Ca và Tôn Thiên Hưng kéo dài được bốn năm, thì gã bắt đầu chán, nhưng chưa tìm được cách buông tay. Đúng lúc này, cơ hội xuất hiện…
Trong một lần tham dự tiệc tư gia, Tôn Thiên Hưng đưa Đoàn Triều Ca đi cùng, lúc đó cô được một lãnh đạo trong ngành khai thác bất động sản để ý.
Vị lãnh đạo này tên Sở Kiến Văn, lần đầu tiên nhìn thấy Đoàn Triều Ca, ông ta đã bị vẻ thanh xuân của cô hấp dẫn. Tôn Thiên Hưng không phải kẻ ngu, khi gã phát hiện Sở Kiến Văn có ý với Đoàn Triều Ca, trong lúc giới thiệu đã nói Đoàn Triều Ca là em họ mình.
Thật ra Đoàn Triều Ca cũng hiểu Tôn Thiên Hưng đã chán mình, tác dụng duy nhất bây giờ của cô là làm đồ trang sức cho gã, bây giờ gã nói mình là em họ, thì cứ coi như là em họ vậy!
Sở Kiến Văn phụ trách việc phê duyệt hạng mục địa chính, nên bình thường rất cao ngạo, dạng như Tôn Thiên Hưng có muốn kết giao, không phải lúc nào cũng có cơ hội, gã muốn nịnh bợ Sở Kiến Văn nhưng vẫn chưa tìm được cách.
Bây giờ thì tốt rồi, cơ hội cực tốt đang ở trước mắt, Tôn Thiên Hưng nhận ra Sở Kiến Văn để ý Đoàn Triều Ca, thế là tạo cơ hội cho họ gặp mặt, ở chung nhiều hơn.
Sở Kiến Văn và Tôn Thiên Hưng khác nhau, bất luận là kiến thức, hay tu dưỡng đều không cùng đẳng cấp. Qua một thời gian ở chung, Đoàn Triều Ca phát hiện mình thật sự đã yêu người đàn ông quyền thế này.
Ngay từ đầu, Đoàn Triều Ca đã biết rõ thân phận của mình, không mong sẽ cùng Sở Kiến Văn đi đến cuối cùng, cô chỉ muốn ở bên cạnh ông một ngày thì được thêm một ngày. Không ngờ có một lần số trời run rủi để cô gặp Triệu Mẫn, vợ của Sở Kiến Văn.
Triệu Mẫn và Sở Kiến Văn không chênh nhiều, phụ nữ 40 tuổi không thể so sánh với một cô gái trẻ như Đoàn Triều Ca, điều này khiến Đoàn Triều Ca nghĩ lại, người đàn bà như vậy sao xứng với Sở Kiến Văn?
Cô càng nghĩ càng không cam lòng, mấy lần nói với Sở Kiến Văn muốn được mãi mãi cùng ông ta. Nhưng Sở Kiến Văn cũng nói rất rõ ràng, ông ta sẽ không ly hôn, vì cha của Triệu Mẫn là người đứng đầu tỉnh, ông có điên đâu mà đi ly hôn vợ?
Mà ông ta cũng không chỉ nói một lần với Đoàn Triều Ca, muốn ở bên mình lâu dài, thì đừng suy nghĩ nhiều, làm tốt bổn phận là được!
Thế nhưng Đoàn Triều Ca ngày càng si mê lại cho rằng, nếu như mình có thai với Sở Kiến Văn, thì có thể dùng đứa bé này ép ông ta ly hôn.
Thế nhưng kế hoạch của cô chỉ thành công một nửa, khi cô nói chuyện mình có thai với Sở Kiến Văn, người đàn ông đó đã bảo cô đi phá thai! Điều này khiến Đoàn Triều Ca tuyệt vọng, tại sao mình luôn gặp phải loại đàn ông cặn bã chứ?
Càng nghĩ càng kích động, Đoàn Triều Ca đi tìm vợ của Sở Kiến Văn - Triệu Mẫn, không ngờ Triệu Mẫn lại ôn hòa nói: “Cô gái, là một người phụ nữ, tôi có thể đồng tình với cô, nhưng là một người vợ thì tôi khinh bỉ cô rất nhiều. Cô còn quá trẻ, có nhiều chuyện nhìn chưa thấu, cũng nhìn không rõ. Đối với một người đàn ông đã đứng trên con đường làm quan, sự nghiệp của anh ta mới là điều quan trọng nhất. Nếu như hôm nay tôi và cô đổi chỗ cho nhau, tôi tin anh ta cũng sẽ không ly hôn! Nghe tôi khuyên một câu, cô bỏ anh ta sớm, tìm một người đàn ông tốt mà cưới, quên hết những chuyện hiện tại để làm lại từ đầu…”
Đoàn Triều Ca không ngờ Triệu Mẫn lại thản nhiên như thế, không hề giống với tưởng tượng của mình, làm loạn muốn sống muốn chết cùng Sở Kiến Văn.
Đoàn Triều Ca hiểu, mình đã thua người phụ nữ này.
Nhưng cô vẫn có hơi cảm kích Triệu Mẫn, là bà ta đã nhắc nhở mình, sự nghiệp đối với Sở Kiến Văn quan trọng đến thế nào, đã vậy đừng trách cô độc ác!
Sở Kiến Văn và Tôn Thiên Hưng vẫn qua lại với nhau, Tôn Thiên Hưng thông qua Sở Kiến Văn lấy được phê duyệt cho mấy miếng đất, có thể nói là kiếm được không ít lời. Đương nhiên, Tôn Thiên Hưng cũng chi cho Sở Kiến Văn kha khá, chỉ riêng bất động sản ở Mỹ và Canada, ông ta đã mua được mấy chỗ đứng tên con mình.
Đương nhiên còn cả Đoàn Triều Ca, tất cả tiền Sở Kiến Văn tiêu lên người cô đều là Tôn Thiên Hưng bỏ ra. Những chuyện này Đoàn Triều Ca đều biết, nếu như Sở Kiến Văn nhất định không chịu kết hôn với mình, cô sẽ coi đây là thứ để uy hiếp Sở Kiến Văn nghe lời.
Đáng tiếc cô đã đoán sai địa vị của mình trong lòng Sở Kiến Văn, cô cho rằng mình đã mang thai, chắc ông ta sẽ không làm hại mình. Nhưng cô đã sai! Sai mười phần!
Lúc cô ngả bài với Sở Kiến Văn, ông ta không hề lo sợ, ngược lại còn thản nhiên, nói sớm muộn gì mình cũng sẽ ly hôn với Triệu Mẫn, nhưng không phải là lúc này, vì ông ta đang cố thăng cấp, nếu ly hôn thì sẽ có ảnh hưởng.
Sở Kiến Văn bảo Đoàn Triều Ca chờ mình một năm, chờ khi ông ta đã ngồi vững, sẽ lập tức ly hôn với Triệu Mẫn, mà lúc đó Đoàn Triều Ca cũng đã sinh con, đến lúc đó một nhà ba người sẽ được ở cùng nhau.
Triệu Mẫn đã từng nói với Đoàn Triều Ca, cô còn quá trẻ, có một số việc nhìn không rõ! Đến lúc chết Đoàn Triều Ca mới hiểu ra, chỉ tiếc là quá muộn…
Sở Kiến Văn chỉ ngoài mặt trấn an Đoàn Triều Ca, nhưng sau lưng lại nói Tôn Thiên Hưng nhanh chóng xử lý chuyện này, nói mình vĩnh viễn không muốn nhìn thấy cô nữa.
Tôn Thiên Hưng rất tức giận! Không ngờ nuôi ưng còn để ưng mổ mắt! Gã chưa bao giờ nghĩ Đoàn Triều Ca lại trở thành mối uy hiếp lớn nhất của mình…
Gã suy đi tính lại, cảm thấy việc này không thể để người thứ hai biết, phải tự ra tay mới có thể vĩnh viễn trở thành bí mật. Thế là Tôn Thiên Hưng lấy danh nghĩa Sở Kiến Văn hẹn Đoàn Triều Ca ra gặp mặt…
Lúc Đoàn Triều Ca nhận được tin của Sở Kiến Văn, không nghĩ nhiều đã đi đến nơi hai người thường hẹn hò, biệt thự riêng của Tôn Thiên Hưng. Nhưng lúc nhìn thấy người trong biệt thự không phải Sở Kiến Văn mà là Tôn Thiên Hưng, trong lòng cô đã có dự cảm xấu.
Lúc đầu, Tôn Thiên Hưng lấy một tập tài liệu bất động sản ở nước ngoài, nói với Đoàn Triều Ca: “Sở Kiến Văn sắp xếp cho cô ra nước ngoài dưỡng thai, đứa trẻ được sinh ra sẽ có thẻ xanh, hơn nữa điều kiện ở nước ngoài tốt hơn trong nước, cô có thể an tâm dưỡng thai.”
Nhưng Đoàn Triều Ca không chút suy nghĩ đã từ chối thẳng, nói cho dù thế nào mình cũng sẽ không xuất ngoại! Nhất định phải ở cạnh Sở Kiến Văn, ai cũng không thể khiến cô rời đi!
Tôn Thiên Hưng thấy không khuyên được, thì nảy sinh ý định giết người… Đầu tiên, gã rót cho Đoàn Triều Ca một ly sữa bò, nói là để cô bớt xúc động, chờ một lúc nữa Sở Kiến Văn sẽ đến, bảo cô yên tâm ở đây chờ, đến lúc đó có gì thì nói trực tiếp!
Đoàn Triều Ca không biết Tôn Thiên Hưng đã động tay chân với ly sữa đó, kết quả sau khi uống xong chưa được bao lâu thì hôn mê bất tỉnh…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.