Tôi trợn mắt mắng Trang Hà: “Anh là đồ đầu đất! Năm đó bà ấy ôm tất cả tội lỗi về mình là vì cái gì chứ? Không phải là không muốn nhìn thấy anh chịu khổ à?! Nếu kết quả cuối cùng lại để anh hao tổn hết tu vi cả đời rồi chết đi, những chuyện trước đây bà ấy làm còn có ý nghĩa gì nữa? Còn không bằng để một tia sét đánh chết anh đi? Nghe tôi, từ bỏ đi...”
Trang Hà cứng đờ, nửa ngày không nói lên lời, cuối cùng anh ta chậm rãi bê đĩa Hải Điểu nói: “Ăn lần cuối, tôi cũng sắp quên mất mùi vị từng ghi vào xương cốt kia”
Đó là tướng ăn đáng sợ nhất tôi từng thấy trong đời, thực sự là ăn đến xương cốt cũng không còn, quả thực là không kém gì Kim Bảo nhà chúng tôi, có lẽ nếu tôi không ngăn lại, đến đĩa anh ta cũng ăn luôn.
Lúc đầu tôi còn lo lắng Trang Hà có khi nào sẽ muốn sống muốn chết không? Kết quả sau khi ăn đĩa Hải Điểu kia, anh ta nằm trong nhà trọ ngủ mấy ngày mấy đêm liền!
Chờ đến khi anh ta tỉnh lại, lại là Trang Hà trước đây. Chỉ là từ nay về sau, chuyện liên quan đến Tịch Mộng Dao, chỉ cần anh ta không đề cập đến... chúng tôi cũng vĩnh viễn không nhắc lại chuyện này. Bởi vì dù nhìn anh ta bây giờ thì bình thường như thế, nhưng tôi có thể nhận ra, đây chẳng qua là vui vẻ bề ngoài mà thôi! Mặc dù anh ta luôn ngụy trang rất tốt...
Tôi cũng từng đề nghị anh ta chuyển về sống với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac-dich/5002323/chuong-809.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.