Sau khi xuất viện, ông cụ Tôn lấy tất cả tiền dành dụm của mình ra trả tiền thuốc men mà hàng xóm ứng cho nhưng vẫn còn thiếu một ít, vì thế sau khi vết thương khỏi, họ lại tiếp tục cuốn pháo đốt để kiếm tiền.
Vốn ông cụ Tôn nghĩ, gom góp thêm một ít tiền, sau đó đưa Lương Sảng đến bệnh viện huyện khám chân, thuận tiện cũng nghĩ cách liên hệ thử với người nhà cô ấy. Thật ra Lương Sảng đã nhớ lại hết, nhưng vì dáng vẻ hiện giờ của mình thế này, cô ấy bắt đầu sợ về nhà...
Cô cảm thấy nếu để người nhà biết bây giờ mình thê thảm như vậy, còn không bằng coi như mình đã chết cho rồi! Nếu không trị khỏi cho bản thân, trở về cũng làm liên luỵ đến cha mẹ, quan trọng nhất chính là... cô ấy không muốn để Triệu Tinh Vũ nhìn thấy tình trạng hiện giờ của mình!
Tuy nhiên Lương Sảng lại không sao ngờ tới, khi cô ấy còn chưa nghĩ ra nên lựa chọn thế nào, thì một trận lửa lớn bất ngờ xảy ra, huỷ diệt hết thảy, cũng kết thúc cuộc đời trẻ tuổi thê thảm của cô ấy.
Khi tôi kể lại hết mọi chuyện Lương Sảng trải qua sau khi mất tích, Triệu Tinh Vũ đã khóc đẫm nước mắt từ lâu. Anh ta không tin người yêu mình tìm bảy năm trời, cuối cùng lại chỉ còn một nấm mộ mọc đầy cỏ hoang...
“Cậu Trương, năm đó tại sao Tiểu Sảng lại rơi từ trong xe lửa ra ngoài?” Triệu Tinh Vũ kích động hỏi tôi.
Thành thật mà nói tôi cũng không rõ lắm, lúc ấy chuyện xảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac-dich/5002268/chuong-754.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.