Ông Lam Ngũ cũng phải hỏi han nghe ngóng một thời gian mới tìm được chú Lê, ông ta hy vọng chúng tôi có thể nhanh chóng giúp tìm được thi thể của Trịnh Tiểu Lệ, đừng để chuyện này kéo dài khiến vận xui cũng theo sang năm sau.
Ông Lam Ngũ này cũng là một người có tiền nên tất nhiên chú Lê ra giá không thấp, thế mà ông ta chẳng thèm nháy mắt cái nào: “Lê đại sư, chuyện này đành phải trông cậy vào ông, chỉ cần tìm được người thì tiền không thành vấn đề!”
Chiều muộn hôm đó, chúng tôi lái xe đến hiện trường xảy ra tai nạn, lúc này trên mặt sông đã đóng một lớp băng mỏng mới, nhân viên của đội cứu hộ cũng rút đi từ lâu, chỉ còn lại vài người của ông Lam Ngũ ở trên bờ tiếp tục tìm kiếm.
Đúng lúc này trời lại đổ tuyết, làm mặt băng vốn đã khó quan sát, nay lại đắp thêm một tầng tuyết trắng mỏng, nếu cứ tiếp tục tìm như thế này thì đừng nói đến họ, ngay cả chính tôi cũng chỉ là mò kim đáy bể, nhờ vào vận may mà thôi!
Thời tiết ngoài trời đang rất lạnh, ba chúng tôi run rẩy đi dọc theo bờ sông xuống hạ nguồn, tôi vừa đi vừa phàn nàn: “Chú Lê, tìm như thế này không phải là cách hay! Chúng ta nên trở về lái xe đi đi!”.
Chú Lê trợn mắt với tôi: “Cháu có thể đảm bảo ngồi trong xe mà vẫn cảm nhận được thi thể ở dưới băng à?”
Tôi ngây người, cái này thì đúng là khó nói thật. Ngoài trời đang rất lạnh, thi thể lại ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac-dich/5002252/chuong-738.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.