Đinh Nhất nhận đơn thuốc nhìn thoáng qua, sau đó cau mày nói: “Thuốc này có phải cho liều hơi mạnh không!?”
Nhưng Trang Hà lại xua tay nói với anh ta: “Không sao, chỉ cần cậu ta có thể chống chịu qua được thì chuyện gì cũng dễ hết, đến lúc đó cửu chuyển âm dương đan sẽ tự chữa trị tổn thương trong cơ thể cậu ta.”
Ba ngày sau đó là mỗi ngày tôi phải uống thuốc đắng, uống đến nỗi tôi vừa ngửi một tẹo mùi thuốc đông y là muốn ói. Nhưng mà để có thể giữ được mạng nhỏ, đắng hơn nữa cũng phải uống! Sớm biết quá trình gian nan như vậy, còn không bằng cho tôi một đao sảng khoái luôn còn hơn!
Chịu đựng hết ba ngày, cuối cùng cơ thể của tôi đã có thể dùng cửu chuyển âm dương đan. Nhưng trải nghiệm của một ngày đó lại là điều mà cả đời này tôi cũng không quên được, tuy nói quá trình chịu khổ sở chỉ giằng co ngắn ngủi hơn mười phút, nhưng cái loại cảm thụ sống không bằng chết này hoàn toàn là đến suốt đời khó quên…
Vài phút đầu khi mới vừa ăn xong cửu chuyển âm dương đan, tôi đã cảm thấy cơ thể khô nóng một cách kỳ lạ, nhưng khi sự khô nóng chậm rãi tăng lên, tôi lại cảm thấy trong cơ thể như bị một ngọn lửa cháy bỏng thiêu đốt khắp mọi nơi đến mức đau đớn.
Cái đồ vô lương tâm Trang Hà nhìn thấy tôi đau đớn bắt đầu lăn lộn ở trên giường, thế mà lại lấy dây thừng đã chuẩn bị sẵn từ trước ra bảo Đinh Nhất: “Mau trói cậu ta lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac-dich/5002217/chuong-703.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.