Tôi thấy Lương Phi tỉnh lại thì vội vỗ lưng cho anh ta thuận khí rồi nói: “Anh tỉnh rồi! Sao lại giấu cơ thể mình kín như thế hả? Nếu không nhờ Kỷ Tỏa Trụ hỗ trợ thì chắc anh có chết cũng không ai phát hiện ra!”
Lương Phi cố hít khí để thở, anh ta ngẩng đầu nhìn chúng tôi với vẻ mặt ngạc nhiên: “Tại sao lại là các người…
Tôi bất đắc dĩ nói: “Không ngờ chúng tôi sẽ cứu anh à?”
Lương Phi sững sờ nhìn chúng tôi một lúc mới thong thả nói: “Vừa rồi tôi nghe thấy có người gọi tên mình, chắc là cậu hả?”
Tôi gật đầu: “Chả tôi thì ai. Cái tên ngu ngốc nhà anh cứ đi vòng vòng quanh khu này, nếu không nhờ hôm nay chúng tôi có chuyện tới đây, thì cái mạng nhỏ này của anh khó mà giữ được rồi!”
Lương Phi ngồi dưới đất từ từ hồi phục lại sức lực một lúc mới miễn cưỡng đứng lên và nói: “Không ngờ cuối cùng lại là mấy người cứu tôi…”
Chú Lê mỉm cười: “Có một chuyện mà tôi nghĩ mãi không ra, ở đây không giống như nơi tụ tập âm khí, cậu bày trận pháp tụ âm ở chỗ này thì có tác dụng gì?”
“Sao? Các người cũng cảm thấy hứng thú với nơi này à?” Ánh mắt Lương Phi bỗng trở nên sắc bén.
Tôi thầm nghĩ thằng nhóc này đúng là không biết phải trái, dù sao chúng tôi cũng là ân nhân vừa cứu mạng anh ta đấy, không cảm ơn thì thôi, chẳng lẽ chỗ này anh ta đến được còn chúng tôi thì không à?
Chú Lê bình tĩnh nói: “Chúng tôi tới đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac-dich/5002198/chuong-684.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.