Sau khi chú Lê nói xong, Lương Phi chỉ cúi đầu nhìn chén cà phê trong tay, dường như nghĩ đến chuyện gì đó nên tủm tỉm cười…
Một lúc sau anh ta mới ung dung nói: “Các người biết không? Em gái tôi lúc nhỏ rất nghe lời, khi đó cha mẹ chết sớm, trong nhà chỉ còn lại hai chúng tôi, mà tôi lại lớn hơn nó mười mấy tuổi, nên nó rất dựa dẫm vào tôi… Nhưng tôi không ngờ, sau khi lớn lên Tiểu Tuệ lại trở lên ngỗ ngược như vậy, một hai đòi phải trở thành siêu sao gì đó! Lúc đó chúng tôi vì chuyện này đã cãi nhau một trận lớn, kết quả trong lúc tức giận nó bỏ nhà đi ra ngoài. Nếu như… biết trước chuyện sẽ thành như thế này, tôi chắc chắn sẽ ủng hộ giấc mơ của nó, sẽ ở bên cạnh bảo vệ nó, cũng sẽ không có kết quả như bây giờ, đúng không?”
Nghe Lương Phi hỏi lại, tôi cũng đành nói: “Thật ra anh đừng tự trách mình, vì mỗi người đều có con đường họ muốn đi, về chuyện con đường này tương lai tươi sáng hay là đầy bụi gai cũng không ai nói trước được…”
Lương Phi đầu tiên thì sắc mặt ôn hòa, gật đầu nói: “Đúng vậy, mệnh người do trời định, người bình thường khó phán đoán được may rủi, sinh tử.” Nhưng sắc mặt anh ta lập tức sầm xuống: “Nhưng điều tôi tin tưởng trong cuộc sống chính là, làm sai thì phải chịu trừng phạt.”
Lúc này tôi và chú Lê đều phát hiện, Lương Phi trước mắt đã khác hẳn lúc anh ta mới vào, chỉ sợ đây mới là con người thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac-dich/5002189/chuong-675.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.