Người đàn ông kia nghe thế thì chỉ về góc phía Tây Bắc nói: “Vừa rồi tôi nhìn thấy một người cõng một cô gái đi về hướng kia, có thể là bạn của các anh, anh mau đưa họ về đi, trên công trường có nhiều chỗ nguy hiểm, tuyệt đối đừng để xảy ra chuyện gì!”
Tôi vội đáp ứng, sau đó xoay người nói với Đinh Nhất: “Đi thôi, chắc Đặng Tiểu Xuyên ở bên kia nhỉ?”
Không ngờ vẻ mặt Đinh Nhất lại khó hiểu: “Lúc nãy cậu nói chuyện với ai thế?”
Tôi giật mình: “Còn với ai nữa? Chính là công nhân lúc nãy đó? Anh đừng nói là không nhìn thấy nha?”.
Sắc mặt Đinh Nhất nặng nề nói: “Vừa rồi tôi chỉ thấy cậu đứng lầm bầm một mình…”
Nhìn vẻ mặt không giống như nói đùa của anh ta, tôi vội nhìn lại chỗ người công nhân kia vừa đứng, lại thấy ở đó đến cả bóng ma quỷ cũng không có!
“Chuyện gì thế? Chỗ này đúng là không sạch sẽ!” Tôi hoảng sợ nói.
Đinh Nhất nhìn quanh nói: “Tôi có thể cảm nhận được âm khí chỗ này rất nặng, vừa rồi người công nhân kia nói bọn họ đi hướng nào?”
Tôi chỉ tay về phía Tây Bắc: “Người kia nói Đặng Tiểu Xuyên cõng một cô gái đi về hướng đó.”
Đinh Nhất gật đầu: “Cô gái anh ta nói chắc chắn là Lương Tuệ, có thể ở đây nhìn thấy được cô ta, trừ cậu ra… cũng chỉ có ma.”
Tôi lạnh cứng cả lưng, chuyện xưa thường nói trời tối dụ ma quỷ, nhưng trên đường đến đây chẳng những chúng tôi đi theo ma, còn hết lần này đến lần khác đi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac-dich/5002185/chuong-671.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.