Mặt trắng bợt nghe tôi nói vậy thì lạnh lùng hỏi: “Các người là những kẻ muốn tới giết chúng ta à?”
Tôi vội lắc đầu nói: “Chúng tôi cũng không muốn làm như vậy… Nhưng cho dù hôm nay chúng tôi rời đi, về sau vẫn sẽ có người khác tới giết các người. Cứ như vậy sẽ rơi vòng vòng tuần hoàn chết, mãi mãi cũng không tháo gỡ được, trừ khi một bên chết hết. Nhưng tôi tin, nếu tính theo số lượng, chắc chắn các người sẽ là bên chết trước… Cho nên nghe lời tôi, rời khỏi đây đi.”
Chú Lê cũng ở cạnh đệm lời: “Các ngươi còn tiếp tục như vậy nữa, chắc chắn sẽ không có kết quả tốt, bây giờ tu hành không dễ, hà tất phải huỷ hoại trăm năm đạo hạnh chứ?”
Họ nghe xong nhìn thoáng qua nhau, tiếp đó mặt trắng bợt vẫn hỏi lại tôi với vẻ không tin lắm: “Các người thật sự sẽ thả chúng ta?”
Tôi gật đầu nói: “Tôi có một người bạn tên Trang Hà, anh ta và các người là đồng loại, không biết các ngươi có quen biết người đó không?”
Tôi vốn tưởng rằng danh tiếng của Trang Hà sẽ rất vang dội, kết quả mặt trắng bợt lại nói: “Chúng ta chưa từng rời khỏi khu gần hang đá này nên không quen biết Trang Hà mà cậu nói.”
Tôi càng đồng tình với mấy con hồ ly này hơn, vì thế nói với họ: “Không quen biết thì thôi, các người mau đi đi! Trong hang này có còn lối ra nào khác không?”
Mặt trắng bợt lắc đầu: “Không có, tuy hang này rất sâu, nhưng lối ra lại chỉ có một…”
Tôi nghe mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac-dich/5002170/chuong-656.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.